Nguyễn Cao Kỳ, Ba Đ́nh và Cuộc Chiến mới

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Nguyễn Cao Kỳ, Ba Đ́nh và Cuộc Chiến mới Cao Ngọc Quỳnh - Viết riêng cho Đàn Chim Việt

Ít nhất là một lần: khi ông Kỳ đứng về phía nào th́ phía đó bại trận

“ ... theo lời mời, trong một lần đánh golf và ăn uống , của ông thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Đ́nh Bin ... nhân danh tất cả mấy ANH EM ở trong nhà ...” ông Nguyễn Cao Kỳ (NCK) đă ồn ào về Việt Nam “ăn tết” con Khỉ. (Phỏng vấn Nguyễn Cao Kỳ (NCK) của Đỗ Hiếu, Ban Việt Ngữ đài RFA ngày 9/1/2004 http://origin.rfaweb.org/service/article.html?service=vie&encoding=9&id=125363"

-------------------------------------------------------------------------------- Món quà cuối cùng cho Dân tộc Trả lời phỏng vấn báo BBC và báo chí nước ngoài vài ngày trước khi lên máy bay, ông NCK đă tuyên bố nhiều điều rất là vui tai, trong đó có câu: “Tôi già rồi, cho nên tôi quyết định hiến dâng cho đất nước tất cả những ǵ c̣n lại của ḿnh – cái tâm, sức khoẻ, trí khôn của ḿnh.” (I'm an old man now, so I have decided to dedicate to my country all that I have left to contribute - my mind, my health, my wisdom)(http://news.bbc.co.uk/1/hi/world/asia-pacific/3396223.stm) . Chúng ta hăy cùng nhau nh́n kỹ “gói quà” cuối cùng của ông giành cho dân tộc.

1. Cái tâm (mind): “Tôi nguyện cùng anh em tử thủ Sài G̣n!”. Sau khi tung ra lời tuyên bố như đinh đóng cột như vậy vào những ngày cuối cùng của chế độ Việt Nam Cộng Ḥa mà ông là một trong vài nhân vật quan trọng nhất, ông đưa vợ con lên trực thăng chuồn thẳng một mạch. Những người lính bị đánh lừa của ông, những người dân bị ông bỏ rơi đă sống chết như thế nào sau ngày 30 tháng Tư ấy? Không biết ông có quan tâm không? Điều chắc chắn là ông đă chịu khó chơi golf hầu như mỗi ngày, suốt gần ba mươi năm ṛng ră để tới ngày gặp được ông Bin từ Hà Nội sang. Ông quả là tốt số. Ngày xưa ông hết ḷng chống Cộng v́ Mỹ. Ngày nay ông lại hết ḷng v́ Cộng chống (dân chủ) Mỹ! Người như thế có thể có cái TÂM không?

2. Sức khoẻ (health): Vào hồi chỉ mới ba mươi mấy tuổi với quyền lực, quân đội và cả một nước Mỹ hùng mạnh phía sau, ông đă làm được những ǵ? Trước khi bỏ chạy! Bây giờ ở cái tuổi 73 này, ông c̣n được bao nhiêu SỨC LỰC nữa?

3. Trí khôn (wisdom): Chỉ mới chân ướt chân ráo về tới Sài G̣n, nh́n lướt xuống quê hương qua cửa sổ máy bay, như kiểu thày bói xem voi, ông đă khóc (theo ông nói là lần thứ 2 trong đời) và nức nở khen những người cầm quyền hiện nay ở Việt Nam. Ông có biết là để đạt được những phồn vinh biểu kiến ấy, đất nước ta đang và sẽ nợ bao nhiêu tiền không? Có bao giờ trong lịch sử, dân tộc ta đă đi ăn xin và ăn đong như vậy chưa? Một ông chủ gia đ́nh chỉ biết t́m mọi cách đi vay tiền để sống, để chưng diện, để đút túi và nhất là để có thể tiếp tục độc quyền làm chủ gia đ́nh càng lâu càng tốt th́ có phải là ông chủ giỏi, đáng khen hay không? Ông lại c̣n tuyên bố: Chế độ độc tài ở VN hiện nay là rất tốt cho phát triển kinh tế, giải quyết đói nghèo v.v, rồi nào là người Việt Nam chưa cần dân chủ, nước Việt Nam chưa cần cải tổ chính trị. Mấy ông chủ trại heo cũng thường phát biểu như thế về đàn heo quư báu của ḿnh. Chỉ cần có chút ít học thức và hiểu biết để thấy rằng kinh tế và chính trị là hai mặt của một vấn đề. Là hai cái chân của một cơ thể - Quốc gia. Không thể coi nhẹ chân nào. Một người khập khiểng làm sao có thể tham gia cuộc chạy marathon toàn lực và trong một thế giới cạnh tranh gay gắt hiện nay? Ông Armaty Sen, một người Ấn Độ được giải thưởng Nobel năm 1998 (http://www.nd.edu/~kmukhopa/cal300/sen/amartyaInNewsMedia.htm), đă chứng minh rằng tất cả những nạn đói chết người trên thế giới này đều là hậu quả của các thể chế độc tài. Ông có biết? Ông có nghe? Một người đă có 73 năm cuộc đời, đă từng là lănh tụ của cả một Quốc gia có thật, đă từng đi và sống khắp nơi trên thế giới mà không biết, không nghe những điều sơ đẳng trên th́ liệu ông ta có được bao nhiêu TRÍ KHÔN? Thế mà ông định tặng gói quà tam bảo đó cho dân tộc ta! Người ta không thể đem cho cái mà người ta không có, thưa ông Nguyễn Cao Kỳ!

Kẻ cắp bà già gặp nhau Tuy nhiên, mấy vị quan chức ở VN bây giờ đâu có ngơ ngác như đám con dân và lính tráng ngày xưa của ông nữa. Xin nghe lời nói toạc móng heo của một viên chức Việt Nam (Bui Duy Bao, an office employee in his 30s from Ho Chi Minh City, said he thought Mr Ky was only "boasting about his commitment" to help Vietnam and that he was "no different from other Vietnamese overseas who return at Tet”) về những lời khoác lác của ông Kỳ, cũng trong bài phỏng vấn nói trên của BBC: “Tốt nhất là ông Kỳ hăy nôn ra một số tiền ra cho những người đang cần” (He'd better give away some of his money to the people who need it -http://news.bbc.co.uk/1/hi/world/asia-pacific/3396223.stm). Anh cán bộ láu cá này chắc tưởng ông Kỳ lắm tiền lắm, khổ thế! Xin cán bộ chờ thêm một thời gian nữa sau khi ông Kỳ sẽ dẫn em út về làm ăn tại Việt Nam sắp tới như dự định. Có thể ông ấy sẽ có ít tiền huê hồng!? Nhưng ông ta có chịu tự nguyện “give away” hay không lại là chuyện khác. Coi chừng các cán bộ lại sẽ phải vác AK đến ngôi nhà mới của ông Kỳ để quốc hữu hoá một lần nữa không chừng.

“Ngưu tầm ngưu, mă tầm mă” và h́nh hài cuộc chiến mới? Những lời nói và việc làm kỳ kỳ của ông Kỳ quả thực đă làm cho tôi và có thể là nhiều người khác nữa hiểu rơ thêm tại sao Mỹ và Miền Nam đă thua trong trận chiến vừa qua. Với những tay chân như cỡ ông Nguyễn Cao Kỳ mà Mỹ không thua th́ mới là điều lạ. Tuy nhiên, nếu b́nh tĩnh xem xét, cuộc bắt tay của ông Kỳ với chính quyền Hà Nội hiện nay cho ta thấy rơ một điều: Đă không c̣n nữa cái gọi là cuộc chiến Quốc Cộng (bạn thích hay không lại là chuyện khác), chỉ c̣n cuộc chiến đấu giữa những lực lượng dân chủ, chống lại bè lũ phản dân chủ mà thôi, bất kể họ khoác áo Cộng sản hay đội lốt Quốc gia. Không thể nói ông Nguyễn Cao Kỳ không phải là người của phe Quốc gia cũng như không thể chối bỏ Polpot là Cộng sản. Chiếc áo không làm nên nhà tu. Bất kể những vật cản của dân chủ hiện đang chễm chệ tại Ba Đ́nh, nhân danh đất nước hay đang lượn lờ trên phố Bolsa, nhân danh cộng đồng này, hội đoàn nọ ... Những con chim ăn đêm này, bằng cách này hay cách khác, lúc này hoặc về sau ... sẽ t́m lại với nhau, như Đỗ Mậu, như Nguyễn Cao Kỳ và không ít người khác nữa đă t́m về với Hà Nội. Ngưu tầm ngưu, mă tầm mă! May thay, cũng đă có một ḍng chảy khác của không ít anh em, bạn bè (v́ dân chủ, bất kể quá khứ, xuất thân) t́m lại với nhau, mưu cầu một ngước Việt Nam mới xứng đáng hơn cho người Việt. Một ván cờ mới đă h́nh thành. Ai thực sự thông minh, biết dùng lư trí thay cho ḷng căm thù, đố kỵ nhỏ nhen không phải là không có cơ hội để thắng. Những người, do quyền lợi cá nhân, phe phái hay do thiếu hiểu biết, đang cổ vũ, bảo vệ hay biện minh cho thể chế độc tài có thể làm chậm đi bước tiến của dân tộc ta về phía ánh sáng của văn minh. Nhưng làm sao có thể chặn được bước chân của thời đại? Thực tế đă cho thấy, ít nhất là một lần: khi ông Kỳ đứng về phía nào th́ phía đó bại trận! Mà lịch sử th́ thường lặp lại theo đường xoáy trôn ốc.

Tết Giáp Thân DCVMedia Corp. giữ bản quyền.

--------------------------------------------------------------------------------

-- Ngo_Quyen (Ngo_Quyen@newVietNam.com), September 04, 2004

Answers

Response to Nguyễn Cao Kỳ, Ba Đình vĂ  Cuộc Chiến mới

Thằng công an mạng này lại sủa bậy, ko biết là chủ của mày đă cho mày ăn chưa, mày chỉ là cặn bă của cái đang cộng sản dăy chết th́ làm ăn cái nỗi ǵ. hay ho ǵ việc đi bắt tay với mấy thằng sôi thịt, thịt sôi nhu NVT, NCK đâu có đám giỗ là nó đến để ăn. Ba thằng cà lơ làm chính trị chính em này đâu có đại diện VNCH nó chỉ là thành phần cặn bă như em công an mạng mùng thôi co' hơn ǵ nhau, cái khác là thằng Thiệu, Thằng Kỳ nó ăn mặc kiể cọ quần áo ngoại hóa. Các cậu Công An Mạng mặc vải kaky Nam Định nội hóa mầu cứt trâu cứt ngựa nhầu nh́, đi đôi dép râu, đầu đội nón cối mán trên rừng về thành đ̣i làm người, ba cái thằng công an mạng chỉ đáng sách dép cho Thiệu - Kỳ hihihi

-- MIK (Mikoyan@BBP.com), September 04, 2004.

Moderation questions? read the FAQ