Các bài tin tức và bình luận từ các trang website của Người Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Bắc Bộ Phủ toàn những tên Đầu Gấu, Sống vô tâm quanh bữa tiệc đầu lâu,
Ta cúi đầu - Cộng cỡi cổ, Ta đứng dậy - Cộng sụp đỗ

-------------------------------------------------------------------------------------------

Bác sỹ Nguyễn Đan Quế bị xử tù

Trich tu Y Kien - BBC - 29 Tháng 7 2004 - Cập nhật 09h54 GMT

Tòa án Việt Nam vừa xử bác sỹ Nguyễn Đan Quế, một trí thức bất đồng chính kiến hai năm và sáu tháng tù giam.

Năm nay 62 tuổi, bác sỹ Nguyễn Đan Quế là một trong những nhân vật vận động cho nhân quyền nổi tiếng nhất của Việt Nam.

Đây là lần thứ ba trong một tháng, tòa án ở Việt nam đưa ra xử các nhân vật bất đồng chính kiến.

Một cán bộ Tòa án Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh xác nhận tin về bản án với báo chí ngoại quốc nhưng từ chối không bình luận gì thêm. Theo hãng tin Reuters, ông Nguyễn Đan Quế đã cho đăng tải những lời phê phán chính quyền trên mạng Internet.

Cũng hãng tin này trích lời anh trai bác sỹ Quế là ông Nguyễn Quốc Quân, hiện sống ở bang Virginia, Hoa Kỳ, nói 'Em tôi không hề phạm tội gì cả'.

Các tổ chức nhân quyền như Ân xá Quốc tế (Amnesty International) hôm thứ Năm cũng lên tiếng chỉ trích nhà chức trách Việt Nam về vụ xử này.

Người phát ngôn tại London của tổ chức này là bà Jenice Beanland nói với BBC rằng ''quan điểm của chúng tôi là nhà chức trách đã xử ông Quế các tội trạng dựa trên cách diễn giải luật rất mập mờ''.

Bà Beanland nói thêm là ''Cách diễn giải và xử theo lối như vậy có thể bỏ tù bất kỳ ai vô tội muốn tự do bày tỏ quan điểm của mình và chúng tôi cho rằng đây là sự lạm dụng công lý''.

Bác sỹ Nguyễn Đan Quế đã bị nhà nước tù gần 20 năm vì kêu gọi dân chủ. Năm 1998, ông được ân xá nhưng lại bị bắt giam tháng Ba năm ngoái trên đường đến một quán cà phê Internet.

Theo tin tức đưa từ năm ngoái của đài Châu Á Tự Do thì ông Nguyễn Đan Quế được nhà nước Việt Nam hứa sẽ thả tự do nếu ông đồng ý ra sống ở nước ngoài. Nhưng bác sỹ Quế đã không chấp nhận đề nghị đó. Tổ chức Ân xá Quốc tế nói phẫn nộ đối với việc xử tù bác sỹ Nguyễn Đan Quế, người vốn trong tình trạng sức khỏe kém và đã bị ngồi tù nhiều tháng qua mà gần như không được liên lạc với người nhà cũng như luật sư và nay lại phải ngồi tù tiếp để hết thời hạn tù bị xử. Trong khi đó Ủy ban Bảo vệ Nhà báo (The Committee to Protect Journalists) cũng lên tiếng, bày tỏ quan ngại về vụ xử bác sỹ Quế.

-------------------------------

Câu Lạc Bộ Dân Chủ Việt Nam

Điện Thư - Số 24 - Tháng 7 năm 2004

Điện Thư Câu Lạc Bộ Dân Chủ xin trân trọng kính chuyển đến các Diễn Đàn Điện Tử, Cơ Quan Ngôn Luận và Độc Giả trong và ngoài nước các tin tức, sự kiện và bài vở liên quan đến tình hình dân chủ Việt Nam. Như đã minh định qua bản thông cáo và thư ngỏ của Câu Lạc Bộ Dân Chủ trước đây, sự đàn áp thô bạo của cơ chế độc tài sẽ không làm chùn bước và bịt miệng được các tiếng nói tranh đấu dũng cảm cho nền dân chủ Việt Nam. Mọi liên lạc xin gửi về : caulacbodanchuvietnam@yahoo.com

Tin Ghi Nhận:

Đêm 10/7, vào lúc 21 giờ 30 phút, hơn 10 công an thuộc bộ công an và sở công an Hà Nội đã bất ngờ đến nhà ông Lê Hồng Hà khám nhà. Họ nói rằng họ nhận được thông tin ông Lê Hồng Hà đang lưu giử một tài liệu mới được tung ra của Thượng Tướng Nguyễn Nam Khánh Tuy nhiên, sau hai giờ lùng sục khắp nhà, họ không tìm thấy tài liệu đó. Nhưng họ đã tịch thu một tập tài liệu khác của ông Hà. Ông Lê Hồng Hà đã phản ứng mạnh mẽ hai điều:

Thứ nhất: đến khám nhà dân trong đêm, mà không có lệnh khám khẩn cấp, là vi phạm trắng trợn pháp luật Việt Nam.

Thứ hai: đến tìm tài liệu của ông Nguyễn Nam Khánh không có, lẽ ra công an phải xin lỗi, nhưng trái lại họ không những không xin lỗi mà còn thu các tài liệu khác của ông.

Cũng cần nói thêm rằng, mới đây, Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh mới tung ra một tập tài liệu do chính ông viết, đề cập chi tiết vụ T4, một vụ do thế lực của Lê Đức Anh chủ muu nhằm vu khống nhiều nhân vật cao cấp khác của ĐCSVN, trong đó có Đại tướng Võ Nguyên Giáp, làm gián điệp cho nước ngoài. Ông Nguyễn Nam Khánh nguyên là thành viên của Ban Kiểm Tra trung ương, nên đã nắm rất rõ vụ này.

Theo một nguồn tin từ một nhân vật cao cấp của ĐCS, xin được giấu tên, sau khi tài liệu của ông Nguyễn Nam Khánh tung ra, Chủ tịch nước Trần Đức Lương, Chủ tịch quốc hội Nguyễn Văn An, Trương ban tổ chức Trung Ương Trần Đình Hoan đã khẩn cấp ra lệnh cho Bộ công an truy lùng, thu hồi tài liệu đó. Tài liệu đó đã đăng lại trên Ðỉện Thư Số 23 vừa qua.

Nguồn tin từ một nhân vật cao cấp trong quân đội cho hay, sau khi bức thư về vụ T4 của thượng tướng Nguyễn Nam Khánh được tung ra rộng rải, ông cựu chủ tịch nước Việt Nam, Lê Đức Anh đã "được" lực lượng công an canh phòng nghiêm ngặt 24/24 giờ. Cùng lúc đó, một nguồn tin khác tiết lộ, ông Nguyễn Chí Vịnh, con trai đại tướng Nguyễn Chí Thanh, con nuôi ông Lê Đức Anh, nguyên tổng cục trưởng tổng cục 2 đã bỏ trốn. Giới cựu chiến binh trong nước vô cùng thất vọng và phẫn nộ trước vụ bê bối chính trị mới được khui ra đó. Nhiều ý kiến cho rằng tội trạng Lê Đức Anh, Nguễn Chí Vịnh, Vũ Chính xứng đáng bị tử hình. Dư luận cũng đòi các ông Nông Đức Mạnh, Võ Văn Kiệt phải ra hầu tòa vì đã ký pháp lệnh tình báo và nghị định 96/CP phi pháp.

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), August 01, 2004

Answers

Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

DỰ LUẬT NHÂN QUYỀN VN NĂM 2004, MỘT NGUỒN SỐNG CHO ĐỒNG BÀO TRONG NƯỚC.

Trich tu mang Y Kien

"Nhân quyền, là nguồn sống của đồng bào trong nước nhưng lại là tử huyệt của CSVN. Trong một thể chế độc tài, hắc ám và hà khắc như ở VN th́ nhân quyền là thứ vũ khí mạnh mẽ và lợi hại nhất; nó sẽ đâm thủng và công phá cái thành tŕ CS thâm căn cố đế.”

Nguyen Hai Son

Ngày 21/7/2004 báo Tuổi Trẻ Thành phố HCM đăng lời b́nh phẩm của bà Tôn Nữ Thị Ninh, phó chủ tịch Ủy Ban đối ngoại Quốc hội với tựa đề: “Nghị quyết nhân quyền VN của Mỹ rơ ràng là những hành động lạc lơng" th́ người dân trong nước mới lờ mờ biết đến một dự luật liên quan đến cuộc sống của họ, một dự luật được biểu quyết cách xa họ nữa ṿng trái đất. Không ai quư cái mà họ chưa bao giờ có, nhân quyền ở VN là một thứ giống như vậy; cho nên người dân trong nước chẳng hề tỏ một cảm xúc hay thái độ nào đối với nghị quyết trên cả. Tỉ lệ 323 phiếu thuận, 45 phiếu chống, nhưng bà Ninh cứ khăng khăng rằng: một vài nghị sĩ Mỹ đă khởi xướng và bảo trợ cho dự luật nhân quyền VN, làm xấu đi quan hệ giữa hai nước.

Để “Nghị quyết nhân quyền VN năm 2004” ra đời, bà con người Việt ở nước ngoài phải phân công tổ chức, tất bật vận động để các Hạ nghị sĩ Mỹ bỏ phiếu tán thuận. Vào thời điểm này, đoàn đại biểu của chính phủ CSVN cũng có mặt ở Mỹ, để vận động xóa bỏ nghị quyết (Chính bà Ninh đă thú nhận là ngày 14, 15 tháng 7 vừa qua, bà ta đă có mặt ở Mỹ). Một cuộc đấu tranh giành quyền lợi mong muốn giữa một bên là cộng đồng người Việt ở nước ngoài, đại diện cho 80 triệu dân trong nước và bên kia là chính phủ CS hắc búa, to b́nh chác. Một cuộc tác động đầy kịch tính và cuối cùng bà con Việt Kiều đă chiến thắng! Sẽ là vô cảm, vô ơn! Nếu không có một người nào trong nước nói lên tiếng nói của ḿnh, trước sự ra đời của nghị quyết này. Bởi v́ nghị quyết liên quan đến số phận của những người đang ở trong lao tù CS, liên quan đến ḥan cảnh của những con người đang dấn thân trên con đường đấu tranh v́ dân chủ trong nước và ảnh hưởng đến 80 triệu dân VN.

Trứơc hết, tôi xin hỗn hào thay mặt những người đang đấu tranh cho nhân quyền trong nước xin chân thành biết ơn ông Christopher Smith, người đă đưa nghị quyết HR.1587 ra biểu quyết ở Hạ viện Mỹ; xin chân thành cám ơn những Hạ nghị sĩ Mỹ đă bỏ phiếu thuận cho nghị quyết. Xin chân thành cám ơn lương tri của ḷai người đă hiểu rơ bản chất độc tài của CS. Quư vị đă nh́n thấy số phận của những con người đang nằm trong ngục tối mà không được đem ra xét xử; quư vị đă nh́n thấy cuộc sống và sinh họat của những người dân chủ ở VN khó khăn như thế nào; quư vị đă thấy được sự cùng cực của dân chúng VN ra sao ? Trong một quốc gia độc tài th́ số phận của những người đấu tranh dân chủ như ngọn nến trứơc gió, chỉ chờ vụt tắt.

Ở đất nước của quư vị; việc biểu t́nh, chỉ trích chính phủ là một sinh hoạt trong đời sống chính trị hằng ngày. Nhưng ở đất nước chúng tôi th́ dân chúng không được chỉ trích chính phủ; dù cho chính phủ đó thối nát, tham nhũng và lừa bịp. Chính phủ sai trái, nhưng bất cứ ai phản đối sẽ bị bỏ tù hoặc chí ít cũng bị câu lưu về cái tội dám chống đối chính quyền. Quyền lực của nhà nước CS to lớn và tàn bạo đến mức làm câm lặng tất cả những tiếng nói phản kháng của dân chúng. Nghị quyết HR. 1587 là một bước tiến nữa trong quan hệ Mỹ – Việt Nam, nó cũng giống như việc thúc đẩy quan hệ thương mại song phương, học bổng dành cho sinh viên VN du học ở Mỹ, tiền viện trợ 10 triệu USD pḥng chống AIDS … nói chung nó làm cho bộ mặt xă hội VN sáng sủa hơn ? Đó là món quà mà Hạ viện Mỹ dành cho nhân dân VN! (Nhưng mục tiêu và chính sách của Hoa Kỳ đă bị chính phủ VN méo mó qua lăng kính của ư thức hệ và dấu tích của cuộc chiến tranh năm xưa.) CSVN đă thấm nhuần đủ thứ học thuyết, triết lư, đă từng đánh thắng hai tên đế quốc lớn nhất thời đại nhưng không phân biệt được hai danh từ: chính phủ và nhân dân. Nên Ông Lê Dũng mới tuyên bố rằng: "Chính phủ và nhân dân VN kiên quyết phản đối và bác bỏ cái gọi là "Dự luật nhân quyền VN năm 2004” vừa được thông qua tại Hạ viện Hoa Kỳ”. Nhân dân nào khùng điên đi phản đối cái quyền mà tạo hóa đă ban cho họ ?

Nhân quyền là ǵ ? Nếu hỏi 10 người trong nước, chỉ có một người trả lời được đó là quyền con người; người trả lời này không phải họ đă tiếp thu nền văn minh nhân loại, mà là họ đoán theo cách học chử Nôm của các cụ ngày xưa; nhân là người, quyền là quyền lợi; nhân quyền là … quyền lợi con người. Cũng giống như họ đă thuộc ḷng bài vè: … lục sáu, tam ba, quốc nước, gia nhà, tiền trước, hậu sau, ngưu trâu, mă ngựa … Nếu hỏi thêm một câu nữa: quyền con người gồm những cái ǵ ? Th́ chẳng có ai trả lời được, bởi v́ họ mới trải qua cuộc sống của động vật; họ chỉ lo đủ cái ăn, cái mặc, lo cái chỗ chui ra rúc vào th́ làm sao biết quyền con người là cái quỷ quái ǵ ? Cuộc sống con người ở xứ sở này c̣n thua con Bẹc-giê, bởi v́ con chó th́ được ăn một ngày mấy chục ngàn bạc thịt, được ngủ Salon; chứ c̣n con người sau một ngày làm lụng quần quật phải mua thịt rẻo để ăn, tối về trải tấm chiếu rách xuống nền xi măng bong tróc để ngủ. Một thể xác tồn tại dai nhách từ thời xửa thời xưa rồi! Báo chí đă viết nhiều về cái chuyện người lao động VN bị lừa đảo, thất nghiệp, đói khát, đánh đập ở Mă Lai; phụ nữ VN bị rao bán trên mạng, hành hạ ở Đài loan …

Tôi đọc vài bài báo và biết rằng trẻ em Mỹ học lớp 5 đă biết tóm tắt và học thuộc 30 điều trong Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền, những quyền cơ bản của con người được tuyên bố ngày 10/12/1948 tại Đại hội đồng Liên hiệp Quốc. Tôi hiểu rằng: Chính phủ Mỹ đă dạy cho công dân nhỏ tuổi của họ những quyền và nghĩa vụ trước khi họ trở thành công dân thực thụ. C̣n ở VN, đến vị Giáo sư bạc đầu cũng chỉ hiểu mơ hồ về nhân quyền ?

Tôi xin thưa với nhân loại này rằng: ở VN những người họat động dân chủ, những người bảo vệ nhân quyền sẽ bị chụp mũ là những tên tội phạm h́nh sự nguy hiễm, bị vu cáo là những tên trộm cắp dơ bẩn, những thằng gián điệp ranh ma. Họ giống như con chó ghẻ, đi đến đâu cũng bị bà con, bạn bè xa lánh, né tránh; bởi v́ chính quyền sợ những con chó này sẽ truyền bệnh ghẻ cho đồng loại của nó. Do vậy, trong dự luật có ghi rằng; cần phải xóa bỏ cái chính sách nhũng nhiễu, phân biệt và đe dọa (a policy of harassment, discrimination and intimidation) của CSVN, tôi cho là rất chính xác. Dù công dân của ḿnh có phạm tội ǵ đi nữa th́ cũng được đối xử như một con người ? Đằng này, CSVN không cần xét xử ai cả, cứ bắt nhốt để đe dọa người khác.

Ngày 22/7/2004 báo Tuổi Trẻ lại mượn lời bà Grace Cheng, phó giáo sư khoa Chính trị Hoa Kỳ, trường Đại học Hawaii Pacific: “Đa số người Mỹ không quan tâm đến dự luật nhân quyền VN” và tôi có thể thêm rằng: "Đa số người VN cũng không quan tâm đến dự luật nhân quyền VN”. Ô hay! Tại sao người VN lại không quan tâm đến cái quyền của ḿnh nhỉ ? Bởi v́, người dân VN đâu có biết nhân quyền là cái ǵ, đâu có thấy được mặt mũi của nhân quyền ra sao, nên chẳng có ai quan tâm. Cái lo toan lớn nhất của người lao động VN là làm thế nào mỗi tháng được tăng lương; mỗi sáng được ăn tô phở nóng chứ không phải gói xôi một ngàn; mỗi chiều đi làm về có một chút gió trong căn pḥng ngột ngạt, ẩm thấp … C̣n nhân quyền là cái xa xôi, trừu tượng và h́nh như không có thật ? Dân tộc VN là một dân tộc kỳ lạ và khó hiểu. Họ không biết đến những quyền lợi cơ bản của họ nhưng lại có những hành động làm chấn động địa cầu. Cái văn hóa mà đảng đă dạy cho người dân của họ là phải chảnh chọe, khoa trương, h́nh thức, lố lăng, kệch cởm, tha hóa … trong một thế giới văn minh và thực dụng. Không như lần trước, chính quyền Hà Nội tổ chức dân chúng mit-ting phản đối dự luật nhân quyền; tất cả các thành phần của mặt trận tổ quốc từ mẹ chị, cựu chiến binh … cho đến các em thiếu nhi đều đồng lọat chống cái gọi là Dự luật nhân quyền VN năm 2001. Lần này, họ có vẻ yểu x́u, họ chỉ lấy lời của hai người phụ nữ để phản đối một dự luật có quyết định đến sự sống c̣n của họ. Đó là Dự luật nhân quyền VN năm 2004, mang mă số HR. 1587!

Người Mỹ có cái lư của họ khi phải thúc đẩy nhân quyền ở khắp mọi nơi, bởi v́ ở đâu quyền con người bị chà đạp th́ ở đó nẩy sinh biết bao khó khăn xă hội. Ở VN chẳng hạn, chính phủ CSVN không có khả năng đối phó với căn bệnh AIDS, người Mỹ dự tính rằng đến năm 2010 VN sẽ có một triệu người nhiễm HIV (đây là con số khủng khiếp) VN khen họ là khôn ngoan, hành động đúng lúc. C̣n khi, Mỹï thúc đẩy nhân quyền th́ CSVN la ó, chửi bới. CSVN đă cố t́nh không hiểu rằng: một xă hội dân chủ sẽ giúp cho họ quản lư và giải quyết tốt những căn bệnh xă hội. Cũng tội nghiệp cho nước Mỹ; ở đâu nghèo đói, Mỹ giúp đỡ; ở đâu có chiến tranh, Mỹ can thiệp; ở đâu có dịch bệnh, Mỹ viện trợ … Mỹ là người anh Hai tốt bụng và cao cả sẵn sàng hào phóng với cả thằng em hư hỏng và mất dạy. Viện trợ là công cụ để thúc đẩy dân chủ và nhân quyền. Nếu đồng tiền viện trợ rơi vào túi tham nhũng, th́ đồng tiền đó sẽ củng cố quyền lực của chính thể độc tài; như vậy đồng tiền của nền văn minh đă bị vấy bẩn. Chúng tôi xin chân thành cám ơn nhân dân Mỹ đă đóng thuế, để chính phủ của họ sử dụng đồng tiền vào những mục đích tốt đẹp cho nhân loại.

Không phải ai cũng ư thức được ḥan cảnh của đất nước họ ? Những người hoạt động dân chủ ở một quốc gia, không có nhiều; họ là những con người nằm trên chóp đỉnh của h́nh tháp trong cấu trúc về mặt dân số và xă hội học. Thúc đẩy dân chủ và nhân quyền trong nước sẽ h́nh thành nên một tầng lớp trung lưu có học, có ư chí chính trị; tầng lớp này sẽ là lực lượng thay thế chính phủ đương quyền thối nát, không có khả năng điều hành đất nước. Lực lượng dân chủ sẽ giúp cho người dân thấy được năo trạng của đất nước và con đường mà họ sẽ đi. Tôi thích câu nói của TT Gorge W. Bush tại Istambul, trong chuyến thăm Thổ nhĩ Kỳ vừa rồi: Nếu công lư là mục tiêu th́ dân chủ là câu trả lời ? Ở một đất nước thiếu dân chủ th́ công lư cũng chẳng bao giờ t́m thấy; do vậy đừng có ai hy vọng rằng Ṭa án của một chế độ độc tài sẽ xét xữ công minh. Ở Ṭa án, người ta lấy chiếc cân làm biểu tượng cho công lư. Một cái cân thăng bằng với hai bên là hai cái đĩa, ngườ i quan ṭa nh́n vào đó để giữ công lư được thăng bằng như là sự ổn định của luật pháp. Nhưng ở Ṭa án của CSVN không có cái cân như vậy! Quyền lợi của 2 triệu đảng viên CS nặng đến mức hất bổng 80 triệu dân đen ra khỏi đĩa cân bên kia; cũng giống như ta bỏ một quả cân quá nặng vào một bên, nó sẽ làm những thứ mà ta muốn cân ở cái đĩa bên kia văng ra ngoài! Cân bằng quyền lực, là làm thế nào để hai đĩa cân được ngang nhau. Nền dân chủ sẽ t́m kiếm cho quốc gia sự cân bằng này, c̣n ngược lại chỉ làm tăng thêm những bất ổn xă hội. Nếu người Mỹ không ra tay ngay bây giờ, th́ rốt cuộc rồi họ cũng can thiệp; lúc đó e rằng t́nh h́nh sẽ vô cùng xấu xa ?

Nếu có nhân quyền th́ người dân VN sẽ giảm bớt những vụ ngộ độc thực phẩm, sẽ không c̣n chuyện mua xăng A92 bị pha dầu lửa để chạy xe, sẽ giảm bớt chuyện măi lộ khi bước ra khỏi nhà, sẽ không c̣n t́nh trạng lừa bịp dân đen đem con bỏ chợ, sẽ giảm được tệ nạn xă hội … Nói chung, trong một xă hội dân chủ người dân sẽ ư thức được chính bản thân họ và tham gia quản lư xă hội một cách tốt hơn.

Nhân quyền, là nguồn sống của đồng bào trong nước nhưng lại là tử huyệt của CSVN. Trong một thể chế độc tài, hắc ám và hà khắc như ở VN th́ nhân quyền là thứ vũ khí mạnh mẽ và lợi hại nhất; nó sẽ đâm thủng và công phá cái thành tŕ CS thâm căn cố đế.

Saigon ngày 23/7/2004.

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), August 01, 2004.


Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

Phạm Quế Dương : " Phải giữ lấy Đất Nước ! "

Trich tu mang Y Kien

Ngày 14-7-2004, tôi đang ngồi ăn cơm trưa th́ bỗng có tiếng réo của điện thoại di động. Tôi vội cầm máy:

- Alô! Vâng, tôi, Hoàng Minh Chính đây,
- Chào bác. Hiện đồng bào đang tụ tập tại một địa điểm … (ở Hoa Kỳ). Đề nghị Bác kể cho đồng bào nghe phiên Toà xử đại tá Phạm Quế Dương.

- Vâng, sáng hôm nay tôi cùng nhà văn Hoàng Tiến tới cổng Toà án th́ thấy ở đó đă có đông đảo nhà báo quốc tế và đại diện nhiều đại sứ quán. Họ đến từ 7,30 sáng, đang phỏng vấn những bà con ruột thịt, họ hàng đại tá Phạm Quế Dương có mặt rất đông trước cổng toà. Tụ tập nơi đây c̣n có nhiều nhà dân chủ và nhiều cựu chiến binh cấp bậc từ thiếu tá tới đại tá. Ngoài ra c̣n có nhiều dân oan, tức là là đồng bào oan khuất khắp các miền Bắc-Trung-Nam, họ cũng tới để tỏ ḷng ủng hộ đại tá Phạm Quế Dương.

- Bác có vào dự Phiên toà không ?

- Trước đây Toà án có thông báo cho gia đ́nh đại tá Phạm Quế Dương là phiên toà xử công khai theo đúng Hiê’n Pháp và luật pháp, ai vào dự cũng được. Nhưng đến hôm nay th́ Toà chỉ cho một ḿnh Bà Đỗ Thị Cư là vợ đại tá Phạm Quế Dương với tư cách là "người liên quan" vào dự, ngoài ra Toà chỉ cho một người thuộc gia đ́nh của đại tá Phạm Quế Dương được vào thôi, c̣n tất cả các con cháu, chị em ruột đêu phải đứng ở ngoài cổng Toà. Tổng số người đứng trên các vỉa hè nơi cổng toà đông tới hàng trăm. Các nhà báo quốc tế và các đại diện đại sứ quán Âu Mỹ bận rộn phỏng vấn các thành viên gia đ́nh họ hàng đại tá Phạm Quế Dương cùng các nhà Dân chủ và những Dân oan.

Tôi được nghe một nhà báo Quốc tế phỏng vấn một bà chị đại tá Phạm Quế Dương:

- Theo Bà đánh giá th́ phiên toà xử đại tá Phạm Quế Dương có dân chủ không ?

- Dân chủ nỗi ǵ! Họ báo trước cho chúng tôi là toà xử công khai ai vào dự cũng được.

Hôm nay th́ họ không cho một ai trong chúng tôi vàọ Đấy, tất cả chúng tôi đây đều là chị em, con cháu ruột thịt của đại tá Phạm Quế Dương, nhưng chúng tôi đều phải đứng đây cả, có ai được vào đâụ Họ lừa dối chúng tôi ! Họ lừa dối trắng trợn nhân dân mà không biểt xấu hổ. Chúng tôi đứng trên vỉa hè cổng ṭa xin vào, họ đă chẳng cho vào th́ chớ, lại c̣n cho Công an dồn đuổi chúng tôi sang vỉa hè bên nàỵ Mà đại tá Phạm Quế Dương có tội lỗi ǵ đâụ Suốt đời phơi thân ngoài mặt trận, nghỉ hưu th́ đi đ̣i lại Đ́nh Tử Dương cho ḍng họ làng xă bị bọn tham quan cướp đoạt hàng chục năm naỵ Họ cứ xoen xoét nói là Nhà nước của dân, do dân, v́ dân, vậy mà họ hành dân như thế này đây!...

Các bà Dân oan thấy các nhà báo Quốc tế và các đại diện đại sứ quán hỏi han, phỏng vấn như vậy, nghĩ rằng đây là dịp tốt để cầu cứu Quốc tế giúp đỡ giải oan cho ḿnh, liền ùa tới kể khổ và tới tấp đưa đơn khiếu tố. Có bà Phạm Thị Ứng quê tỉnh B́nh Thuận miền Nam mang đơn khiếu kiện Chủ tịch tỉnh cướp đoạt của Bà trên 7.000 m2 đất, bà ra Hà Nội kiện cả chục năm nay chưa xong. Thậm chí báo chí đă lên tiếng bênh vực Bà, nhưng các cấp Chính quyền đều lờ tịt. Lại có chị Phạm Thị Lộc quê ở Bắc Giang đâm đơn kiện ba cấp toà án bao che phi pháp cho chồng chị ta dẫy bỏ chị và đứa con thơ, suốt ba năm nay đă có tới gần 40 bài báo bênh vực hai mẹ con chị, nhưng chính quyền không chịu cứu xét. Chị Lộc gào thét trước cổng toà, thề tự thiêu và tŕnh đơn với các ông Quốc tế mong Liên Hiệp Quốc lên tiếng cứu giúp hai mẹ con ... Thật là một cảnh bi hài cười ra nước mắt ...

Lại có một bà già gầy c̣m áo dài thâm chạy tới bảo tôi rằng:

- Bác nói giúp với các ông Quốc tế rằng tôi từ xứ Nghệ miền Trung, quê hương Cụ Hồ, lặn lội ra tận đây để xem phiên toà này ...

Một nhà báo Pháp, dường như ở đài RFI, và ông Bí thư thứ hai đại sứ quán Hoa kỳ tên là Noah Zaring cùng đứng đó, hỏi bà:

- Xin Bà cho biết Bà bao nhiêu tuổi, và bà có phải là họ hàng của ông Phạm Quế Dương không, Bà tới đây có mục đích ǵ ?

- Tôi 65 tuổi, tôi là người công giáo, chị em họ hàng tôi nhiều người hiện ở Pháp, Mỹ, Úc, tôi có chị em hiện là tu sĩ ở ngoại quốc, tôi không có họ hàng thân thuộc ǵ với ông Phạm Quế Dương. Nhưng tại sao lại cứ phải là họ hàng với ông ấy th́ tôi mới quan tâm đến ông ấỵ Cha tôi tham gia cách mạng từ năm 1931, cũng đă từng bị tù đày. Trước đây tôi rất tin tưởng Đảng cộng sản. Nhưng nay th́ tôi hết tin ở cái Đảng này rồi. Giá mà tôi có máy ảnh, tôi sẽ chụp cảnh tượng dân tập hợp đông đảo như thế này ủng hộ đại tá Phạm Quế Dương. Nhà nước này bóc lột đàn áp dân, dân kêu Trời không thấu.

- Bà không sợ họ nghe thấy bà nói ǵ sao

- Tôi chẳng sợ ǵ hết. Tôi hết sợ rồị Tôi sẵn sàng gặp hẳn các ông Trung ương ...

Trên vỉa hè người ta tụ tập thành nhiều nhóm nhỏ dù không quen biết nhau, bàn tán xôn xao, đứng chờ kết quả phiên toà. Đám đông đợi tới quá 11 giờ vẫn kiên tâm đợi chờ dưới nắng hè, đứng mỏi quá một số cụ già, phụ nữ tạm ngồi nghỉ tại vỉa hè, bờ tường, chân cột điện. Khoảng 11 giờ rưỡi th́ cổng toà mở, mọi người vội đứng cả lên chạy tới vỉa hè đối diện với cổng toà. Bỗng thấy bà Cư vợ đại tá Phạm Quế Dương từ trong sân toà đi ra nét mặt tươi vui, họ hàng đều vẫy gọi sang vỉa hè bên nàỵ Vừa sang tới nơi đoàn người đều ùa tới vây lấy ṿng trong ṿng ngoài hỏi han tíu tít. Bà Cư tươi cười kể:

Ông Dương đứng trước toà căi hăng lắm, rất vững vàng, ông ấy tuy có gầy đi nhiều, xanh lắm, nhưng vẫn đứng thẳng ngẩng cao đầu tuyên bố: "Tôi không "lợi dụng" Tự do dân chủ như Toà cáo buộc, mà tôi "dùng" quyền Tự do dân chủ của công dân để bảo vệ toàn vẹn lănh thổ và lănh hải của đất nước. Suốt 800 năm theo các triều đại không để mất một tấc đất, mà nay Chính quyền xă hội chủ nghĩa này để mất hàng ngàn cây số vuông lănh thổ, hàng vạn cây số vuông lănh hải cho Bắc Triều là phạm trọng tội với Tổ quốc. Vua Lê Thánh Tông đă giáng chỉ: "Kẻ nào để mất một tấc đất là có trọng tội với Tổ tông". Rồi ông Dương thét lên: “Phải giữ lấy đất nước!”. Khi nói về việc phải bảo toàn đất nước ông ấy đă nhiều lần ứa nước mắt nghẹn ngàọ Ông c̣n đ̣i Nhà nước phải trả lại Đ́nh Tử Dương cho ḍng Họ chúng tôi, một di tích lịch sử lâu đời 234 năm mà hàng chục năm nay đă bị bọn quan tham chiếm đoạt. Ông bảo: “Tất cả những điều tôi làm đều theo đúng luật pháp, đúng lương tâm người công dân, tôi sẵn sàng chết ngay tại đây để bảo toàn đất nước, dành lại kỳ được Đ́nh Tử Dương!"

Đám đông người bao quanh bà Cư vô cùng phấn khởi đồng loạt vỗ tay nhiệt liệt hô to “Hoan hô đại tá Phạm Quế Dương! Hoan hô ! Hoan hô !!!”. Bà Cư nói tiê’p: "Tôi với tư cách là "người liên quan" được quyền tranh tụng. Tôi yêu cầu phải trả lại tôi số tiền 2.001 đôla là tiền dành dụm của gia đ́nh tôi suốt mấy chục năm trời mà CA lại giữ là trái luật, phải trả lại cho tôị Toà phải đồng ư trả. Tôi nói tiếp: "Tôi bị CA bắt khám lột cả quần áo bắt mặc quần áo tù nhân rồi giam 11 ngày như tù nhân có án là hoàn toàn phi pháp, súc phạm nhân phẩm danh dự tôi th́ phải giải quyết sao đâỷ Toà đáp: “Sẽ bồi thường bằng tiền”. Tôi không đồng ư, đ̣i phải sử theo đúng luật pháp và phải xin lỗi công khaị Tôi đ̣i được tranh tụng bảo vệ ông Phạm Quế Dương, bởi v́ ông Dương hoàn toàn vô tộị Nhưng Chánh án không cho tôi nói rồi tuyên bố phiên toà nghỉ để nghị án, chiều 2 giờ họp tiếp. Đó là sơ tóm t́nh h́nh phiên toà buổi sáng ngày 14-7-2004.

Buổi chiều 2 giờ mọi người lại đều có mặt trước cổng toà. Khoảng 2:20 bà Đỗ Thị Cư bước ra khỏi Toà ra vẫn với nét mặt tươi vui ban sáng nói với mọi người: Toà tuyên án 19 tháng tù.

Có tiếng vài người nói liền: "Đây là thắng lợi bước đầụ Phải đ̣i huỷ toàn bộ bản án áp đặt phi pháp này!

Mọi người ồn ào đồng t́nh.

Ban chiều, khoảng 15:30 chuông điện thoại lại reo, tôi cầm máy:

- Đài chúng tôi muốn được tiếp tục phỏng vấn Bác. Đề nghị Bác bổ sung thêm cho buổi ban sáng. Bác có ư kiến ǵ về bản án đối với ông Phạm Quế Dương 19 tháng tù và vài hôm trước là phiên toà xử Gs Trần Khuê cũng 19 tháng tù ?

- Vâng, trước hết cần phải thấy rằng cả hai ông Quế Dương và Trần Khuê đều đă bị quy kết vào trọng tội là "gián điệp” theo Điều 80 Bộ Luật H́nh sự, theo đó mức án có thể tới 20 năm tù, chung thân, hoặc tử h́nh. Tội danh "gián điệp” bị ghi trong Cáo trạng suốt 18 tháng không thay đổi, hoăn xử 5 lần và thay đổi cáo trạng 3 lần nhưng vẫn trong tội danh “ gián điệp ”. Rồi đột nhiên người ta chuyển một phát xuống tội danh Điều 258 Bộ Luật H́nh sự - "Tội lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước ..." khoản 1- bị phạt tù từ 6 tháng đến 3 năm.”

Vậy cần nhận định do nguyên nhân ǵ để có sự thay đổi tội danh mạnh như vậỵ Tôi thiển nghĩ, trước đây các nhà Dân Chủ như Nhà giáo Nguyên Khắc Toàn, Bs Phạm Hồng Sơn, Nhà báo Nguyễn Vũ B́nh cũng bị Toà án quy kết vào tội danh "gián điệp" hoàn toàn vô căn cứ, hoàn toàn phi pháp, nhưng cả ba ông đều bị kết án tù rất nặng như mọi người đă biết. Nhưng nay hai ông Quế Dương và Trần Khuê cũng từ bị kết tội là "gián điệp" suốt 18 tháng giam cầm rồi bỗng nhiên tụt hẳn xuống khung tội "Lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước" Điều 258 khoản 1 BLHS, rồi tuyên phạt tù mỗi Ông 19 tháng tù. Như thế là chỉ chừng mươi lăm ngày sau phiên toà là hết hạn tù giam.

Vậy nguyên nhân nào đă tác động mạnh mẽ tới sự chuyển đổi về chất của sự thay hẳn khung h́nh phạt như vậỷ Theo tôi nghĩ, trước hết là do áp lực quốc tế. Đặc biệt là do Quốc hội Hoa kỳ, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, Quốc hội EU, và tiếp đó là các Tổ chức nhân quyền, Tổ chức Ân xá quốc tế, Tổ chức phóng viên không biên giới, v.v..., và nhất là các hội đoàn đồng bào Việt hải ngoại không phân biệt chính kiến đều nhất loạt lên tiếng và vận động dư luận quốc tế – tất cả các lực lượng nhân bản kể trên như một ḍng thác đổ dồn dập lên án việc bắt giam quy kết tội "gián điệp" hoàn toàn vô căn cứ, áp đặt tuỳ tiện phi pháp cho hai ông Quế Dương và Trần Khuê, và yêu cầu trả tự do vô điều kiện cho hai ông. C̣n ở trong nước, gia đ́nh các Ông cũng liên tục gửi đơn tới các cấp Trung ương Đảng - Nhà nước tố cáo việc bắt giam phi pháp, hoàn toàn vô căn cứ, đ̣i trả tự do ngay cho các Ông. Những nhà Dân Chủ, cựu chiến binh, kể cả một số đại tá quân đội, có cả những tướng lĩnh và các nhà lăo thành cách mạng cũng cố gắng trong khả năng của ḿnh vận động dư luận trong nước làm áp lực lên chính quyền. Tuy nhiên tác dụng mạnh nhất vẫn là áp lực của Hoa kỳ, trong đó phải kể đến các Nghị quyết dồn dập của Hạ viện Mỹ phê phán mạnh mẽ chính quyền Việt Nam vi phạm nhân quyền và tự do tôn giáo, và yêu cầu chế tài đối với Việt Nam. Các Nghị quyết đó hiện đang nằm trên bàn nghị sự của Thượng viện chờ thông qua.

Như vậy, lănh đạo Nhà nước ta không thể không tính tới hơn thiệt trong vụ án Phạm Quế Dương-Trần Khuê. Và trước áp lực quốc tế rất mạnh mẽ, dồn dập, như vừa kể trên là chủ yếu, đă dẫn tới hệ quả là khung h́nh phạt nặng nhất tội "gián điệp ” áp đặt tuỳ tiện, vô căn cứ, phi pháp, tàn bạo cho hai nhà trí thức lăo thành yêu nước tiếng tăm Quế Dương và Trần Khuê đă phải hạ xuống khung h́nh phạt thấp và tuyên phạt 19 tháng tù cho mỗi ông.

Lúc 18 h cùng ngày, tôi nhận được cú điện thoại của nhà báo Đinh Quang Anh Thái - đài Little Saigon Radio phỏng vấn.

- Đề nghị Bác cho biết về án tù ông Phạm Quế Dương.

- Vâng, như ta đă được biết khung h́nh phạt đưa xuống Điều 258, Khoản 1 BLHS, toà kêu án 19 tháng tù. Tuy nhiên cách giải quyết như vậy là không thoả đáng, không khôn ngoan. Tôi cho rằng khôn ngoan ra th́ Toà - tất nhiên là theo lệnh trên – "nên xử trả tự do cho đại tá Phạm Quế Dương" v́ vụ án không có căn cứ khách quan, không có căn cứ pháp lư, và như vậy th́ sẽ văn hồi được phần nào ḷng tin của nhân dân mà lâu nay đă bị sa sút nghiêm trọng. C̣n như việc kêu án tù giam hai ông Phạm Quế Dương và Trần Khuê 19 tháng để rồi mươi lăm hôm sau trả tự do, th́ cũng chỉ là " biện pháp t́nh thế" nửa vời, mở van x́ thoát, không dám có cú đột phá cần thiết đáp ứng đ̣i hỏi nóng bỏng dư luận quốc tế và trong nước.

Ngày 15-7 tức ngay sau hôm có phiên toà, vào khoảng 10 h sáng, lại có một cuộc gọi khác:

- Vâng, tôi là Hoàng Minh Chính

- Chào Bác, chúng cháu là thanh niên, sinh viên, học sinh tại Hoa kỳ, chúng cháu vừa xem báo Nhân dân thấy đăng: “Phạm Quế Dương bị xử phạt 19 tháng tù; tại phiên toà, Phạm Quế Dương đă thành khẩn khai báo và thừa nhận hành vi sai trái của ḿnh". Vậy đề nghị Bác cho biết sự thật.

- Vâng, tôi là một nhân chứng và sự thật là như thế này ….

Rồi tôi kể lại toàn bộ t́nh h́nh diễn tiến phiên toà như tôi đă kể trên kia.

Sau hết tôi kết luận rằng: Báo Nhân Dân đăng tải như vậy là đổi trắng thay đen, là “đứt dây thần kinh xấu hổ”, nhưng sự thật vẫn là sự thật.

Thật t́nh tôi không có ư định ghi lại những cuộc phỏng vấn như trên, v́ tôi nghĩ rằng các đài quốc tế sau khi phỏng vấn sẽ phát, nhất là tôi đang đau bệnh, rất mệt mỏi sau hôm đứng gần suốt ngày dưới nắng trước cổng toà theo dơi vụ xử án đại tá Phạm Quế Dương, và trả lời vài cuộc phỏng vấn ngay tại chỗ. Nhưng sau khi nhận được cú phôn của các bạn thanh niên Việt tại Hoa kỳ hỏi về sự thật có như báo Nhân Dân, ngày Thứ Năm 15 tháng 7- 2004 đăng không ? Tôi rất cảm kích tấm ḷng các bạn thanh niên dù xa quê hương nhưng luôn theo dơi t́nh h́nh đất nước. Lương tâm đ̣i hỏi tôi phải cố vượt lên bệnh tật mà thuật lại sự thật như kể trên. Có điều ǵ sai sót xin được chỉ giáo, tôi rất cảm ơn.

Ngày 20 tháng 7- 2004

Hoàng Minh Chính

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), August 01, 2004.


Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

SỰ RUN RẨY CỦA NHỮNG CHIẾC GHẾ!

Trich tu mang Y Kien - Q.C.T.S.

Tôi không phải là nhà văn, nên tôi không thể miêu tả chiếc ghế một cách văn chương, bóng bẩy để lôi cuốn người đọc. Tôi chỉ nói đến chiếc ghế như một vật dụng theo suốt cuộc đời con người; một cuộc đời đầy đắng cay, vùi dập. Từ khi mới 8-10 tháng tuổi, mẹ đă sắm cho ta một chiếc ghế để tập ngồi, để dễ đút cơm. Lớn lên, ta vào lớp học ngồi trên chiếc ghế học tṛ với biết bao kỷ niệm. Ra trường đi làm, ta ngồi trên chiếc ghế văn pḥng xoay qua xoay lại, đẩy tới đạp lui; ta hẹn người yêu đến một góc phố, ngồi tâm t́nh trên chiếc ghế cà phê … Cuộc đời ta gắn liền với cái ghế; cái ghế là vật dùng, là chổ dựa thoải mái, là chổ ngồi suy tư trong cuộc đời đầy bon chen. Một chiếc ghế gọi là cái đ̣n, dành cho những người có thói quen ngồi chồm hổm; chiếc ghế c̣n gọi là ngai vàng, nơi các vua chúa phong kiến thăng triều.

Có một cái ghế khác, một cái ghế vô h́nh nhưng đầy quyền lực, đầy sự che chở và cũng đầy sự ngạo mạn; đó cái ghế mà Đảng đă ban phát cho những tín đồ của họ. Cái ghế; đó là vị trí, là chức vụ, là quyền lợi. Trong một thể chế độc tài, cái ghế là nơi làm ra của cải, quyền lực, bổng lộc, làm nên tương lai cho con cháu; v́ vậy mới có chuyện chạy ghế mà thực chất là chạy chức, chạy quyền. Có chuyện đồn đoán rằng, mỗi cái ghế đều có giá của nó; tỷ như ghế chủ tịch Tỉnh giá vài tỷ, ghế chủ tịch Huyện giá vài trăm triệu… Họ c̣n tuyên bố rằng; muốn làm ăn là phải biết đầu tư, đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn vv và vv… Ở VN có cả một đường dây chuyên chạy ghế giống như hệ thống quan lại thời phong kiến. Tôi là người đa nghi, nên tôi không tin vào sự mua bán đó; bởi v́ những cái ghế như vậy được xây dựng bằng máu và nước mắt của những người lao động. Những người đă mua đựơc cái ghế rồi th́ cứ yên tâm tại vị; v́ cái ghế đă được bảo hành, bảo đảm: Tao c̣n ngồi đây th́ chẳng có thằng nào dám đụng đến cái ghế của mày được? Đó là lời hứa hẹn kèm lẫn sự đe dọa của quan trên. Mỗi cái ghế đều được bảo hành bởi cha chú của nó; cứ như vậy, sự bảo hành này cứ leo dần lên tới quyền lực tối cao.

Trong thời gian vừa qua, có quá nhiều chuyện tham nhũng, nhiều chuyện vi phạm quyền dân chủ công dân … những vụ án đă khươi (1) nhưng cuối cùng bị "ch́m xuồng", bởi v́ những cái ghế đă được bao bọc quá cẩn thận. Khi có quyền, con người ta dễ lạm quyền (abuse of power), trong một một thể chế thiếu sự minh bạch và ràng buộc, th́ sự lạm quyền là điều tức nhiên. Tham nhũng chỉ là sự lạm quyền trong lănh vực tài chính, c̣n vô số sự lạm quyền khác nữa. Sự lạm quyền cộng thêm đầu óc ngu xuẩn và sự tha hóa của những con người ngồi trên chiếc ghế đó, sẽ dẫn họ đến những hành vi không thể lường trước đựơc.

Xét về mặt vật chất th́ cái ghế cũng là tài sản của nhà nước, cho nên họ tha hồ cấp phát cho những ai có đủ khả năng để với tới nó. Họ cấp phát cho con cháu, cho những người trong thân tộc; bất chấp năng lực và đạo đức của người đó. Họ đem ra mua bán, đổi chác; một cái ghế cha có khoảng chục cái ghế con, đó chính là sự sung túc của họ. Cứ nh́n vào Văn pḥng Đại diện của các Bộ ở Phía Nam, quan sát cơ sở vật chất, nh́n vào công việc họ làm ở Sài G̣n … th́ sẽ thấy đựơc bổng lộc mà họ kiếm chác không phải là nhỏ ?

Muốn cải cách môït xă hội bưng bít; điều trước tiên cần phải làm là công khai về tài chính (việc này sẽ làm rơ ràng mọi chi tiêu trong xă hội, ngăn ngừa được tham nhũng); điều thứ hai là minh bạch về luật pháp; điều thứ ba mới nói đến quyền con người. Trong một xă hội mà luật lệ tuỳ nghi th́ quyền con người cũng khó t́m thấy. Mỗi ông cán bộ ở địa phương là một ông Trời con, cán bộ nào cũng có quyền cai trị dân theo cảm tính của ông ta. Nhà nước CS là một thứ quyền lực to lớn và đầy đe dọa, do đó ai cũng muốn là người đại diện cho nhà nước. Ông Công an, Bà chính quyền, Chú Vệ sinh, Cậu Điện lực … đều là người của nhà nước. Nhà nước là đối trọng của nhân dân nhưng nhà nước là thứ quyền lực vô h́nh nên không có ngừơi chịu trách nhiệm cụ thể. Ở cấp thấp nhất của hệ thống hành chánh là tổ dân phố th́ ông Tổ trưởng và Công an khu vực là người đại diện cho quyền lực của nhà nước CS; do vậy, tranh cải với Công an khu vực hay với ông Tổ trưởng dân phố sẽ bị chụp mũ là có ư đồ chống lại nhà nước, điều cáo buộc này có thể dẫn đến việc ngồi tù. Vụ mục sư Nguyễn Hồng Quang gần đây là một dẫn chứng rơ ràng nhất. CSVN không dung thứ cho bất cứ một ai, bất cứ tổ chức nào thách thức sự độc tài nhà nước của họ!

Đồng tiền người dân đóng thuế tập trung lại trở thành đồng tiền nhà nuớc. Họ tha hồ tiêu xài vung văi; bởi v́ nhà nước là lực lượng vô h́nh, không có người quản lư nhưng lại là thứ quyền lực vô biên? Tài sản nhà nước (nhưng thực chất là tài sản nhân dân) là một thứ tha hồ bỏ phế, xà xẻo, chia chác. Đến thời điểm này, mà ai c̣n nói đến hai chữ nhà nước là chẳng ra chi rồi; bởi v́ họ c̣n mượn cái bóng của nhà nước để làm những điều bậy bạ, xin hăy nói cụ thể nhà nước là ai ? Là Ông Công an, Bà Hải quan, Chú chính quyền, Cậu Bưu điện hay là … phải vạch mặt chỉ tên th́ mới đúng là có trách nhiệm cụ thể. Đổi mới là phải từ gốc, ngay những tên gọi cũ không c̣n phù hợp phải được thay thế một cách kiên quyết.

Báo Thanh niên ra thứ hai, ngày 28/6/2004, trang 12 viết rằng: “Hội Đồng Quản Trị và Ban lănh đạo Petro VN đang gặp khó khăn trong việc chọn lựa, đề cử 3 cán bộ vào chức vụ Phó Tồng Giám đốc Petro VN, v́ không biết ai trong số họ có liên quan đến đường dây tham nhũng lớn của ngành dầu khí đang bị phanh phui và không biết có ai nằm trong số 40 người đă nhận tiền hối lộ của Trần Ngọc Giao? Chính v́ vậy; việc xem xét lựa chọn, bầu ba cán bộ làm Phó Tổng giám đốc được Petro VN tổ chức lấy ư kiến công khai tại ba hội nghị cán bộ ở Bắc, Trung, Nam với tinh thần khách quan và cầu thị. Hiện tại, nếu chưa phát hiện thấy dấu hiệu tiêu cực của những người được đề cử, th́ vẫn tiến hành bầu ba Phó Tổng; nếu sau này cơ quan điều tra phát hiện thấy ai trong số họ có hành vi tham nhũng, liên quan đến các vụ án đang điều tra th́ sẽ bị thanh loại sau".

Ngày hôm sau, Bút Bi báo Tuổi Trẻ đăng bài: "Ghế cần người". Tại sao ra nông nỗi này? Tại sao lại có chuyện t́m nhân sự khó khăn đến mức như vậy ? Tám mươi triệu dân, mấy chục ngàn nhân viên dầu khí nhưng lại không t́m ra ba con người để thay thế ông Thường, ông Hà, ông Quư (2) hay sao ? Họ đang vẽ bùa, đang làm một cuộc "trưng cầu ư quan" từ Bắc vô Nam ? Họ đang cố t́m trong guồng máy của họ những tinh hoa, những con người "vừa hồng vừa chuyên" để có thể có lănh đạo một ngành hay sao? Khác với trước đây, khi những chiếc ghế sắp lung lay, tai tiếng th́ luôn luôn có những chiếc kế cận chờ đợi thay thế; thậm chí họ c̣n chạy hoặc dùng những thủ đoạn, mánh khoé để chiếm cho được cái ghế mà họ thèm muốn! Tại sao lại có chuyện ngược đời như vậy ? Cách đây vài năm là "người chờ ghế", c̣n bây giờ là "ghế chờ người". Có một câu chuyện như thế này:

Một ông Giám đốc đương quyền mắc bệnh phải vào nằm viện, cán bộ nhân viên dưới quyền lần lượt đến thăm, nào quà cáp thuốc men; đùng một hôm chẳng có ai đến thăm ông ta nữa. Ông ta lấy làm lạ, nhưng cho đến ngày xuất viện, ông ta mới biết là người phó của ông ta đă có quyết định làm giám đốc thay thế ông ta … Ông ta về hưu, đắng cay đắng ngắt, ngậm miệng, than trách thế thái nhân t́nh!

Tại sao ông Lê Huy Ngọ bị Quốc hội truất phế, nhưng hơn nữa tháng sau th́ Thủ tướng Phan Văn Khải (PVK) mới bổ nhiệm ông Thứ trưởng thường trực Bộ NN & PTNT làm quyền Bộ trưởng? Cái cơ chế đă đẻ ra những điều chậm chạp như vậy hay sao ? Coi như trong một thời gian, Bộ NN & PTNT không có người lănh đạo? Điều này chứng minh rằng sự khủng hoảng về nhân sự của CSVN là có thật!

Sau 60 năm sử dụng, sau bao nhiêu lần thay ngôi đổi chủ, tranh giành, xô đẩy … những chiếc ghế đă trở nên ọp ẹp, đung đưa. Những chiếc ghế ở VN không c̣n là chổ ngồi êm ái, quyền uy nữa; mà là những cái ghế lung lay, xiêu vẹo. Những cái ghế ở ngành dầu khí là cái ghế vững vàng nhất để chịu đựng những cơn băo cấp 12 của Thái B́nh Dương, những cái ghế được dán chặt từ thời ông Tổ, ông Cố nhưng hôm nay đă ngă sụm. Điều đó báo hiệu rằng, những cái ghế khác cũng không an toàn và cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh tương tự ? Nhiều người đang e dè với cái ghế của họ ? Xin hăy tưởng tượng, guồng máy độc tài vận hành như một bộ máy cơ học; guồng máy này, từ lâu đă chạy xục xịch như vậy rồi, các bánh răng cùng một chất liệu, độ bền, thời hạn sử dụng, mỏi ṃn … nhưng phải chuyển động ăn khớp với nhau; một bánh răng mới được thay vào không làm cho guồng máy chạy tốt hơn, mà chính nó sẽ bị phá huỷ. Người tài năng và tâm huyết trong guồng máy CS cũng giống như chiếc bánh răng c̣n mới ở trên vậy? Sẽ đui, sẽ chột, sẽ láo lường, sẽ … như những người đồng chí của họ ? Trong một tập thể gồm những con người cơ hội chụp giựt th́ việc giành ăn, đá qua đá lại, đổ thừa trách nhiệm cho nhau cũng là điều dễ hiểu. Điều hành một nhà nước cũng giống như điều hành một công ty; sự cải cách đổi mới không nằm ở cấp trung gian, mà nằm ở chóp đỉnh, muốn thay vài người để làm trong sạch một guồng máy là điều không thể được và hoàn toàn không làm được. (Con tiep)

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), August 01, 2004.


Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

Tiep theo

Tôi có anh bạn vào Đảng, để đi bằng con đường thăng quan tiến chức; anh ta ước tính đi t́m chiếc ghế phó giám đốc mất 5 năm, c̣n ghế giám đốc mất 10 năm. Đó là mới tính theo thời gian, c̣n bao nhiêu chuyện khác phải lo nữa (để con đường công danh được suông sẻ). Cuối cùng, anh ta nhận thấy hành tŕnh đi t́m chiếc ghế quá dài mà cuộc đời lại ngắn, cho nên anh ta chọn con đường khác! Sống trong guồng máy CS, người ta nói đến một thứ trật tự; đó là cơ cấu, có nghĩa là những người trong guồng máy của họ đă được sắp đặt cả rồi: chiếc ghế này chờ con Ông A ra trường (nhưng c̣n ba năm nữa); chiếc ghế kia chờ con Bà B xuất ngoại trở về vv và vv… C̣n con dân đen th́ cứ ngồi đó mà chơi, chán th́ đi uống rựơu … con người ta muốn thành công không chỉ thông minh, học giỏi là đủ mà c̣n phải có ư chí. Thủ đoạn của CS là làm cho ư chí của dân chúng phải khuất phục, để họ dễ bề cai trị.

Tôi không sống ở ngoài Bắc, chưa một lần được vinh hạnh gặp các vị lănh đạo, nhưng Trời phú cho tôi cái khả năng suy đoán, nên chỉ nghe ai đó nói chuyện trên Ti-Vi hoặc trả lời qua báo chí là tôi có thể đánh giá được toàn bộ con người họ. Ví dụ như chính kiến, quan điểm, tŕnh độ học vấn, trí thông minh, sự nguỵ biện để bào chữa điều ǵ hoặc bao che cho ai vv và vv… Chúng tôi đă quen dần với ngôn từ và ư nghĩa của những lời phát biểu: Chuyện này chúng tôi đă nghe nhiều lần nhưng chưa có bằng chứng … Có nghe dư luận râm ran rằng … Chuyện này không nghe, không biết, không thấy … Họ áp dụng chiến thuật ba không: không thấy, không nghe, không biết như hồi họ c̣n họat động nằm vùng ? Bất cứ trong t́nh huống nào họ cũng có cách nói để bào chữa cho sự sai trái và bao che cho việc làm thiếu trách nhiệm của họ. Cái cơ chế đă đẻ ra những con người như vậy, nên họ phải hành xử như vậy! Tŕ hoăn là một chiến thuật thứ hai cũng thường được đem ra áp dụng; họ hứa sẽ giải quyết trong tuần tới, tháng tới, năm tới … nhưng rồi mọi chuyện “vũ như cẩn”.

Ông Nông Đức Mạnh làm tới chức Tổng bí thư (TBT) nhưng nghe đâu tự cho ḿnh là người tài hèn, đức mọn; những người cùng làm việc với ông ta kháo với nhau rằng, tŕnh độ như ông ta làm tới chức Bí thư tỉnh uỷ là hết cỡ, làm sao mà lên tới chức TBT được; bởi v́ ở vị trí này cần phải có con người có tầm chiến lựơc, nh́n xa trông rộng, ra những quyết định xuyên suốt … Nếu thật như vậy, th́ ông Mạnh đang là con bài của kẻ khác, họ dựng ông ta lên để làm bùa hộ mệnh cho sự tồn vong của chế độ, cũng giống như họ đang thờ phụng cha ông ta vậy ?

Ông Phan Văn Khải (PVK) trông có vẻ già cả, mệt mỏi, giọng nói thều thào như muốn đứt hơi. Trong những lần hội nghị ở nước ngoài, ông ta cố đi nhanh cho bằng thiên hạ nhưng lại thở dốc; tới lúc gặp nhau, ông ta chẳng biết phải nói những ǵ nữa? Ông ta hay trở về Củ Chi thăm quê hương và họp mặt cử tri. Có một lần cử tri phát biểu rằng, các quan chức địa phương bây giờ giống cường hào nhưng ông ta lại cho là cử tri đă nói quá. Ông ta muốn biết đời sống và suy nghĩ của bà con, nhưng đă bị các quan chức địa phương bịt mắt, bịt tai ? Qua cách nói dễ thấy rằng ông ta chẳng c̣n ham chiếc ghế Thủ tướng, nhưng chẳng biết bàn giao lại cho ai ? Nguyễn Tấn Dũng ? Nguyễn Minh Triết ? Hai con người năng lực ngang nhau, nhưng tham vọng lại khác nhau ?

Ông Nguyễn Văn An, chức vụ Chủ tịch Quốc Hội, là người tập hợp, quản lư các ông Nghị Việt Nam, xem ra ông ta là người khôn ngoan và ba phải nhất. Đại biểu Quốc hội là người đại diện cho nhân dân nhưng ông ta lại làm trọng tài. Ông ta làm công việc điều ḥa giữa quyền lực nhà nước và quyền lợi nhân dân, đại biểu Quốc hội mà chất vấn thành viên chính phủ rát quá th́ ông x́-top; đồng thời ông cũng thay mặt cử tri đ̣i hỏi đại biểu Quốc hội phải năng nổ hơn nữa … Nói như vậy thôi chứ ông ta luôn ba phải trong mọi chuyện để cái ghế của ông được vững chắc. Sẽ chẳng có ai làm Chủ tịch Thượng viện lẫn Hạ viện tốt hơn ông ta đâu ?

Hai Ông Trần Bất (Đức) Lương và Phạm Thế Duyệt th́ bộ dạng giống nhau, ông Lương làm công việc tiếp xúc với nước ngoài; c̣n Ông Duyệt th́ chuyên trấn an, đe doạ dân chúng. Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) là cơ quan tập hợp, đoàn kết các tổ chức, dân tộc, tôn giáo VN … nhằm xây dựng khối đại đ̣an kết toàn dân nhưng MTTQ là một tổ chức của đảng … Đội ngũ thay thế những người ở trên chóp đỉnh này có không ? Chắc chắn là không vàø chẳng có ai ngu ǵ trong thời điểm này lại nhảy ra ôm mọi trách nhiệm, giải quyết những nợ nần, ân oán, rối rắm từ đời năo đời nào ? CSVN không thể giải quyết được cái gánh nặng của quá khứ mà họ đă chồng chất bấy lâu nay ?

Vài vị quan lớn hôm nay dám nói thật, bởi v́ họ đă nh́n thấy cái kết cục là không c̣n ǵ để được nữa. Họ đă được quá nhiều rồi và họ chưa bước đến thời điểm để mất. Những vị quan tham cũng đă ư thức một điều rằng thời thế đă đổi thay. Những cái gói quá kín, những mảnh đất màu mỡ không c̣n là vương quốc bất khả xâm phạm, nói như ông Bộ trưởng Bưu chính viễn thông, Đỗ Trung Tá: “Nếu điều tra đúng th́ có nước đi tù hết”. Những cái ghế đă trở thành những cái bẫy, lúc nào cũng muốn sập xuống, lúc nào cũng sẵn sàng đưa người ngồi trên đó phải ra đối chất trước vành móng ngựa (Nếu họ không muốn ra trước vành móng ngựa, th́ xin giấy chứng nhận đang mắc một chứng bệnh nan y nào đó, có thể chết đột tử, ví dụ nhồi máu cơ tim hoặc là tai biến mạch máu năo). Ông Lê Huy Ngọ là nạn nhân của chiếc bẫy đó, ông ta vừa pḥng chống cúm gà, vừa cứu trợ băo lụt lại quản lư đến 400 công ty thuộc Bộ th́ chắc chắn là ông ta không thể làm việc được, chứ đừng nói đến làm việc có hiệu quả? Những người mới lên ngồi trên chiếc ghế sẽ nhận cái dư sản của người cũ để lại và phải giải quyết những hậu quả của nó; không một ai biết chính xác là người tiền nhiệm, đă để lại cho họ những cái ǵ ?

Trong 60 năm cầm quyền CSVN đă để lại quá nhiều chuyện rắc rối, phức tạp, nợ nần, nhiễu nhương, vàng thau lẫn lộn, những giá trị ảo đang thống trị xă hội, tài sản bị rút ruột từ thời năo thời nào, quyền hành ngạo ngược, người lương thiện bị chà đạp, bọn côn đồ lại hống hách kiêu căng… Cái cảm giác an toàn 100% khi sở hữu một chiếc ghế không c̣n nữa mà thay vào đó là tâm lư lo sợ, run rủi đă hằn in trên nét mặt của cán bộ CS; không khéo chuyện ghế nọ, xọ ghế kia th́ khốn. Không một ai có thể đoan chắc rằng, trong quá khứ, họ đă không làm điều chi mờ ám; trong thời gian qua rất nhiều người đă vi phạm pháp luật nhưng không biết ḿnh vi phạm, đến khi ra trước Toà th́ kêu oan, xin Toà khoan hồng v́ học vấn kém cỏi, tŕnh độ hạn chế nên làm bừa, kư ẩu (Toà án này cũng là do họ dựng nên). Cái cơ chế CS đă cho họ một số phận khốn nạn như vậy hay sao ?

Không biết, trong những tiêu chí để gia nhập WTO có cần phải công khai, minh bạch hoạt động của quốc gia hay không? Nhưng trong thời gian gần đây nhiều vụ tham nhũng bị khươi ra: Y tế thuốc men, Bưu chính viễn thông, Dầu khí… ngày hôm qua khươi tới Seaprodex. Báo chí của họ đưa tin dồn dập, người đọc chưa kịp suy tư th́ lại một vụ mới x́ ra. Báo chí đua nhau viết để phục vụ nhu cầu ṭ ṃ, thèm khát thông tin của độc giả. Đây là thời điểm bận rộn, căng thẳng và nhiều kịch tính nhất trong lịch sử báo chí VN. Nhiều người đặt câu hỏi là tại sao những chuyện động trời như vậy, xăy ra cách đây 10 năm, nhưng hôm nay mới đư»£c khươi? Chắc là có một thế lực nào đó đứng đằng sau? Câu chuyện tham nhũng không dừng ở đây, bức màn sắt đă từ từ kéo lên; hàng trăm con mắt, hàng ngàn cái tai đều đổ xô vào đó! Sẽ c̣n những vụ án xuyên thế kỷ, gây kinh hoàng cho nhiều người. Một cơn địa chấn đang xăy ra trong nội bộ CSVN; thằng bị bắt (2), người nhảy lầu tự tử (3), kẻ ôm tiền bạc, chạy trốn ra nước ngoài (4) … Rồi nay mai, không biết đến lượt ai sẽ uống thuốc chuột tự tử đây ? CSVN không c̣n ǵ để bưng bít ? Chiếc kim trong bọc lâu ngày, nay đă ḷi ra? Trong một đất nước độc tài, mọi thông tin đều bị kiểm soát gắt gao. Những vụ tham nhũng được đăng trên báo chí như hiện nay là chưa có tiền lệ; một vụ x́ ra sẽ kéo theo nhiều vụ khác, không ăn được th́ phá cho hôi. Những vụ tham nhũng, ngày càng lớn hơn, đă làm căm phẫn những vị lăo thành cách mạng và các cựu chiến binh; họ không ngờ rằng thành quả cách mạng, sự hy sinh xương máu của họ đă bị các quan tham cướp đoạt hết ?

Tục ngữ VN có câu: Nằm trong chăn mới biết chăn có rận! CSVN biết nội bộ của họ hơn ai hết, nhưng họ nhắm mắt đưa chân, nước đến đâu hay đến đó, cố chịu đấm ăn xôi? Một thời, những người CSVN nguyền rủa Gorbachốp, người đă đề xướng chương tŕnh cải cách Glaxnốp (công khai) và Peretroixka (đổi mới) ở Liên Xô, dẫn đến sự sụp đổ thành tŕ CS làm cho họ phải xiêu viêu, xiểng liểng. Bây giờ đến lượt CSVN cũng cần công khai, đổi mới để hoà nhập với cộng đồng nhân loại nhưng cần phải nhớ một điều là cái ǵ cũng có hai mặt. Cuộc sống là chuỗi những sự kiện nối tiếp nhau, ngày qua ngày, không ai đùng một cái ngang nhiên "ăn” cả triệu Đô-la; nhu cầu và khả năng của con người là phải thích nghi dần dần để đạt mức kỷ lục; cũng giống như mức kỷ lục của vận động viên điền kinh vậy.

Ở mỗi giai đoạn, phát triển kinh tế và xă hội của đất nước. CSVN phải đối mặt với những thách thức khác nhau và cách giải quyết cũng khác nhau. Không có người đứng mũi chịu sào, không có những cái ghế vững vàng CSVN sẽ chấp nhận thua cuộc, không phải trong tâm trí dân chúng, mà trong chính cuộc chơi quyền lực của họ.

Saigon ngày 30/6/2004. (5)

Phụ lục:

(1). Khươi chứ không phải là khui: Khui là mở ra, bật lên; ví dụ như khui bia, khui đồ hộp … khươi là móc nhè nhẹ, là khoèo khoèo, chứ chưa phải là bật tung lên. C̣n bươi là xáo tung lên; ví dụ như bươi trong đống quần áo, gà bươi đống thóc …

(2). Ông Nguyễn Quang Thường, Dương Quốc Hà, Đặng Hữu Quư là những Phó Tổng Giám đốc của những Tổng Công ty thuộc Petro Việt Nam, đă bị bắt.

(3). Ông Phạm Quốc Ca, Giám đốc Ngân hàng Nông nghiệp Thạnh Phú, huyện Mỹ Xuyên, tỉnh Sóc Trăng, đă nhảy lầu tự vẫn ngày 28/6/2004 do nợ khó đ̣i lên đến 170 tỷ (Báo TT thứ sáu ngày 29/6/2004). (4). Ông Nguyễn Khắc Sơn, trưởng Chi nhánh Công ty Xuất nhập khẩu ngành In ở TP.HCM, thuộc Công ty mẹ ở Hà nội (Bộ Thông tin – Văn hoá), ôm 90 tỷ đồng bỏ trốn ra nước ngoài (Báo TT thứ năm, 28/6/2004).

(5). Ngày 4/7/2004 ông Nguyễn Kinh Quốc, người phát ngôn của Thủ tướng Khải, nói bóng gió rằng: Quan điểm của chính phủ là không khép kín mà là cởi mở với báo chí, nhưng thông tin trên báo chí phải đúng luật định; điều này có nghĩa là những bài điều tra về tham nhũng phải bị dừng ở đây. Ngày 5/7/2004, khai mạc Hội nghị Ban chấp hành TW Đảng CS lần X; như vậy những bài báo chống tham nhũng là những đợt pháo hoa làm nức ḷng dân chúng trong ngày khai mạc, để cho dư luận thấy rằng Đảng CS cũng quyết tâm chống tham nhũng; nhưng sau đó th́ đâu sẽ vào đấy. Lư do để những bá báo được đăng đă rơ!

Câu Lạc Bộ Dân Chủ Việt Nam

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), August 01, 2004.


Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

Các tổ chức nhân quyền quốc tế và Hoa Kỳ đả kích Việt Nam tuyên án tù Bác sĩ Nguyễn Đan Quế.

Trich tu mang Y Kien - VOA - 30 Jul 2004, 14:50 UTC

Theo tin của các hăng thông tấn Reuters và AFP đánh đi từ Hà nội hôm thứ 6, các tổ chức nhân quyền quốc tế và chính phủ Hoa kỳ đă lên tiếng đả kích Việt Nam về việc phạt tù một nhân vật bất đồng chính kiến v́ cho phổ biến trên Internet một bài viết chỉ trích những hạn chế của chính phủ đối với ngành truyền thông.

Các hăng tin trích thuật thông cáo của Hội Ân xá Quốc tế nói rằng Hội vô cùng bất măn trước án tù 30 tháng mà Bác sĩ Nguyễn Đan Quế bị tuyên phạt hôm thứ 5 trong một phiên xử kín và không có luật sư biện hộ. Hội Ân xá Quốc tế yêu cầu chính phủ Việt Nam trả tự do ngay tức khắc cho bác sĩ Quế, người mà họ gọi là một tù nhân lương tâm.

Trong một thông cáo phổ biến hôm thứ 5, Tổ chức Bảo vệ Kư giả cũng lên án vụ này và đ̣i giới hữu trách Hà nội hủy bỏ bản án bất công đó và trả tự do ngay lập tức cho bác sĩ Quế. Tổ chức Human Rights Watch cũng đưa ra nhận định tương tự và yêu cầu chính quyền Hà nội ngưng bách hại những người cầm bút và các nhà trí thức chỉ v́ họ công khai kêu gọi chính phủ tôn trọng nhân quyền và thực thi cải cách dân chủ.

Ngoài ra, các viên chức của đại sứ quán Hoa kỳ ở Hà nội cho báo chí biết rằng bộ ngoại giao ở Washington đă hối thúc Việt Nam trả tự do ngay tức khắc cho bác sĩ Quế và tất cả những người khác đang bị giam cầm v́ đă bày tỏ ư kiến của ḿnh một cách ôn ḥa.

Tưởng cũng nên nhắc lại là bác sĩ Nguyễn Đan Quế đă bị bắt hôm 17 tháng 3 năm ngoái ở thành phố Hồ chí Minh v́ trước đó vài ngày ông đă phổ biến một bài viết trên Internet chỉ trích t́nh trạng thiếu tự do thông tin ở Việt Nam. Năm 1991, nhân vật tranh đấu cho dân chủ năm nay 62 tuổi này cũng đă bị giới hữu trách Hà nội tuyên án tù 20 năm v́ công khai kêu gọi tổ chức bầu cử tự do và thiết lập hệ thống chính trị đa đảng.

Trước đây trong tháng này, hai nhân vật bất đồng chính kiến khác ở Việt Nam, là ông Phạm Quế Dương và ông Trần Khuê, cũng đă bị tuyên án 19 tháng tù với tội danh gọi là "Lạm dụng quyền tự do dân chủ để gây thương tổn cho quyền lợi quốc gia" v́ họ có những hoạt động tương tự như bác sĩ Quế là dùng Internet để kêu gọi chính quyền thực thi dân chủ.

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), August 01, 2004.



Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

Nổ Lớn: Vây Nhà Lê Đức Anh; 2 Chỉ Huy T́nh Báo Bỏ Trốn

Trich tu mang - Việt Báo / Á Châu Tự Do - Đưa lên lenduong.net - ngày 31/07/2004


H́nh chụp ông Lê Đức Anh vào năm 1995.

HANOI -- Nội bộ Đảng CSVN bắt đầu những cuộc thanh trừng lớn. Bản tin Đài Á Châu Tự Do sáng Thứ Sáu loan tin như sau:

“Hà Nội: lănh đạo Tổng Cục 2 bỏ trốn, nhà riêng ông Lê Đức Anh được canh gác cẩn mật.

Hà Nội hiện đang xôn xao v́ tin hai sĩ quan lănh đạo tổng cục 2 đă bỏ trốn, và nhà riêng của cựu đại tướng Lê Đức Anh đang được công an canh gác bên ng̣ai cẩn mật suốt ngày đêm.

Nguồn tin riêng của chúng tôi từ bộ quốc pḥng Việt Nam, không muốn tiết lộ danh tính, cho biết hai nhân vật lănh đạo tổng cục 2, ông Vũ Chính và con rể là ông Nguyễn Chí Vịnh, đă rời khỏi nhà riêng đi đâu không ai biết.

Nguồn tin tiết lộ thêm, giới lănh đạo Hà Nội hịên rất bối rối v́ đă không thể ngăn được vụ việc bị tiết lộ rộng răi. Nhiều cán bộ đảng viên lăo thành trong và ng̣ai quân đội muốn Bộ chính trị nhân bưc thư tố cáo của thượng tuớng Nguyễn Nam Khánh hăy lọai trừ ngay những tay chân của ông Lê Đức Anh và những nhân vật bảo thủ ủng hộ ông.”

Mới được phổ biến tuần trước ra hải ngoại qua mạng Internet, một lá mật thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, cán bộ cao cấp Trung ương đảng, đă tố cáo sự phi pháp của Pháp lệnh và Nghị định 96/CP về t́nh báo quốc pḥng và sự lộng quyền tàn sát chính trị của Tổng cục 2 (tức Tổng cục t́nh báo quân sự).

Lá thư này đă gây chấn động toàn đảng, khi kể ra các cuộc tranh chấp nội bộ, thanh trừng đồng chí, tra tấn và thảm sát các đảng viên cao cấp, nguy cơ đảo chánh cung đ́nh, v.v...

Thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh thực ra là gửi lên Trung ương đảng, được xếp vào hồ sơ tối mật, nhưng cũng được tiết lộ qua các cán bộ cấp tiến.

Theo bản tin tuần trước của Quê Mẹ từ Paris, đă tóm lược lá mật thư này như sau:

“Thượng tướng hồi hưu Nguyễn Nam Khánh, người Quảng Ngăi, nguyên là Ủy viên đảng ủy Quân sự Trung ương trong Ban Chấp hành Trung ương các khóa 5, 6 và 7. Ông cũng từng giữ các chức vụ trọng yếu, như Cục phó Cục Tuyên huấn, Chủ nhiệm Chính trị Quân khu 5, Phó chủ nhiệm kiêm Bí thư đảng ủy Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam. Do đó, những tiết lộ qua bức thư gửi đảng của ông mang tầm quan trọng cho sự lượng định t́nh h́nh đảng trong nước. Một t́nh h́nh tranh chấp rối ren, nhưng lại bỏ mặc dân t́nh trong đói, nghèo và áp bức.

“Lo sợ thư phản kháng của Tướng Nguyễn Nam Khánh thất thoát ra ngoài dân chúng, công an đă lùng soát dữ dội trong nước mấy tuần lễ qua. Điển h́nh là đại tá Đào Trọng Sỹ cầm đầu toán công an đến khám xét nhà ông Lê Hồng Hà ở 62 phố Ngô Quyền, Hà Nội, suốt 4 tiếng đồng hồ hôm 10.7 theo lời tố cáo của ông Trần đại Sơn qua lá thư đề ngày 20.7. Ông Trần đại Sơn, 75 tuổi, là cán bộ lăo thành có 54 tuổi đảng ; ông Lê Hồng Hà, 78 tuổi, cũng là cán bộ lăo thành có 60 tuổi đảng, từng giữ chức Giám hiệu Trường Công an Trung ương và Ủy viên đảng đoàn Bộ Công an. Không t́m được tài liệu nói trên ở nhà ông Lê Hồng Hà. Nhưng tài liệu này vừa được chuyển ra hải ngoại....

Ông Khánh mổ xẻ các điều 2, chương I và điều 14, chương II trong Pháp lệnh T́nh báo, và các điều 11, 15, 18, 20, 21 ở chương II, điều 30 ở chương IV, và điều 8 ở chương I trong Nghị định 96/CP về T́nh báo Quốc pḥng. Theo lời Tướng Nam Khánh những điều luật nói trên bao che cho Tổng cục 2

"có quyền sục vào, có quyền đưa tin, có quyền gài người vào tất cả các địa phương (không trừ huyện nào, tỉnh nào, không trừ một cơ quan nào của đảng, Nhà Nước, các tổ chức chính trị, xă hội, văn hoá, kinh tế, v.v..)"

để "lộng quyền nghiêm trọng, thao túng nghiêm trọng, phá hoại dân chủ và phá hoại đoàn kết nội bộ, gây chia rẽ và bè phái rất nghiêm trọng trong đảng. Tổng cục 2 muốn vu khống ai th́ vu khống, muốn trừng trị ai th́ bày chuyện trừng trị, muốn gài người vào cơ quan nào th́ gài, tổ chức kinh doanh tràn lan, lạm dụng các hoạt động gọi là T́nh báo để tiêu tiền, thậm chí tạo ra "cơ sở đặc t́nh" không có thật để tiêu tiền ("tiền cho T4 mà", ít nhất là 81.000 đô la, đó là mới phát hiện, c̣n chưa kể kiểm tra hết được)".

V́ sao Tổng cục 2 lộng quyền như thế ? - V́ pháp luật cộng sản cho phép, mà không ai khác, dù là toàn dân bên phía dân tộc, dù là Quốc hội bên phía chính quyền, đều không được có ư kiến hay phản chống. Hăy đọc thứ pháp luật độc tài ấy xác định quyền "tiền trảm hậu tấu" của Tổng cục 2 :

"Lực lượng t́nh báo Việt nam là một trong những lực lượng trọng yếu, tin cậy của đảng và nhà nước, đặt dưới sự lănh đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của đảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lư thống nhất của Chính phủ (gọi tắt là lănh đạo cấp cao của đảng và Nhà nước)" (điều 2, chương I của Pháp lệnh T́nh báo)... Nhờ sự bao che của pháp luật độc tài toàn trị ấy, mà Tổng cục 2 đă tung hoành gây thảm hại trên hai mươi năm qua. 20 năm là dẫn chứng từ những sự việc do Tướng Nam Khánh cung cấp, ví dụ như :

Vụ Xiêm Riệp ở Cam Bốt năm 1983, Tổng cục 2, thời ấy mang tên Cục 2, đă "dựng tài liệu, chứng cứ không có thật, dựa theo tin địch, vu oan cho nhiều cán bộ bạn (tức cán bộ cộng sản Cam bốt), dùng nhục h́nh, tra tấn, mớm cung, bức cung, gây ra những đau đớn oan ức cả tinh thần và thể xác cho cán bộ bạn, có đồng chí là cán bộ cao cấp của đảng bạn phải tự sát, gây hậu quả cực kỳ nghiêm trọng".

Vụ Sáu Sứ năm 1991. Nhân trước đại hội 7 có nhiều ư kiến muốn thay đổi một số ủy viên Bộ Chính trị và đặt vấn đề lư lịch mờ ám của Tướng Lê đức Anh (có bí danh là Cọp Nam Vang, nhân cuộc xâm chiếm Cam Bốt năm 1978), Tổng cục 2, theo Tướng Nam Khánh, "đă tổ chức, dàn dựng ra vụ Sáu Sứ một cách bài bản, công phu, cấp xe, cấp tiền cho Sáu Sứ ra Hà Nội và trực tiếp chỉ đạo Sáu Sứ gặp một số lănh đạo, cựu chiến binh, t́m cách khêu gợi và bí mật ghi âm, tất cả 16 cuốn" nhằm mục tiêu " nguỵ tạo tài liệu, dựng chứng cứ giả, nặn thêm t́nh tiết, làm cho dư luận ngộ nhận là có thật, đánh lừa Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ban chấp hành Trung Ương, thực chất là vu khống đồng chí Vơ Nguyên Giáp, đồng chí Trần Văn Trà, để thanh trừng nội bộ, hăm hại đồng chí. Nhiều đồng chí trung thực như đồng chí Nguyễn đức Tâm, Mai Chí Thọ, Nguyễn Văn Linh, Vơ Chí Công, Nguyễn Thanh B́nh và nhiều đồng chí Uỷ viên Trung ương cũng bị những tin tức đó đánh lừa. Sự vu khống ấy đă dẫn đến sự phân tâm trong đảng, trong cán bộ Quân đội, ảnh hưởng rất xấu cho đến ngày nay, gây đau khổ, phẫn uất cho nhiều cán bộ cao cấp trong và ngoài Quân đội".

Vụ T4. Theo Tướng Nam Khánh th́ "Tổng cục 2 đă làm một việc hết sức nghiêm trọng là bịa đặt ra một tên có bí danh là T4, đặc t́nh của Tổng cục 2 nằm trong CIA để đưa tin vu khống chính trị nhiều cán bộ lănh đạo cấp cao và nhiều cán bộ khác của đảng và Nhà nước với hàng trăm bản tin (không kể báo cáo miệng). Nội dung vu khống chính trị là đưa tin CIA đă nắm được hoặc CIA đă tiếp cận được, đă cho người liên hệ, đă chỉ đạo các đồng chí Vơ Nguyên Giáp, Vơ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu, Mai Chí Thọ, Trương Tấn Sang, Vơ Trần Chí, Bùi Thiện Ngộ, Trương Vĩnh Trọng, Phạm Gia Khiêm, Vơ Thị Thắng, Vũ Quốc Hùng, Nguyễn Khánh Toàn (Thứ trưởng Bộ Công An), Phan Diễn, Lê Văn Dũng, Phan Trung Kiên, Vơ Viết Thanh, đoàn Mạnh Giao. Vu khống cả một số tướng lĩnh trung thành và kiên cường chiến đấu trong kháng chiến, vu khống cả bản thân tôi". Tướng Nam Khánh dẫn chứng 20 Bản tin của Tổng cục 2 làm cứ liệu.

Những hoạt động hằng ngày của Tổng cục 2 : "Các vấn đề của Tổng cục 2 c̣n nhiều như tổ chức thu thập tài liệu và theo dơi cán bộ cao cấp, tổ chức cơ sở làm tài liệu giả, vu cáo nhiều đồng chí, trước đây hoạt động cách mạng, là đă làm tay sai cho địch. (...) Người của Tổng cục 2 c̣n đưa lên mạng Internet nói xấu cán bộ lănh đạo đảng và Nhà nước. đặc biệt, Tổng cục 2 đă sử dụng một số người phức tạp, cài cắm người vào các cơ quan đảng, Nhà nước để lấy tin, tung tin, bịa đặt, lừa dối đảng, v.v...Cán bộ t́nh báo quân sự c̣n cấp giấy chứng minh quân báo cho tay chân Năm Cam hoạt động, và liên hệ chặt chẽ với tay chân Năm Cam (báo chí đă đưa tin nhưng bị ém). Khó mà tưởng tượng được những hành động phạm pháp nghiêm trọng ấy lại diễn ra trong một cơ quan làm nhiệm vụ t́nh báo quân sự cấp chiến lược. Cơ quan t́nh báo mà lại bịa ra một cơ sở đặc t́nh "ma" để lừa dối, vu khống chính trị cán bộ cấp cao từ Tổng bí thư, uỷ viên Bộ Chính trị, Thủ tướng, đại tướng, Thượng tướng, uỷ viên Trung ương đảng, Bộ trưởng là phạm tội ngang với tội phản bội Tổ Quốc, phản bội đảng. (...) Những bản tin mà Tổng cục 2 đưa ra là nhằm vu khống chính trị, lừa dối, chia rẽ nội bộ đảng, phá hoại đảng, Nhà nước và quân đội, gây sự phân tâm, lũng đoạn tinh thần cán bộ đảng viên và nhân dân, vi phạm nghiêm trọng pháp luật, nguyên tắc kỷ luật đảng, tạo ra oan trái và đau khổ cho nhiều đồng chí"....”

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), August 01, 2004.


Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

Nhung tin tuc post o day toi khong biet thuc hu ve tinh hinh o Vietnam. Co mot dieu toi hoc duoc cua Ong cu toi ve cong san la Vat tranh Bo vo. Khi ban da that sung voi dang co nghia la dang khong con dong ban nua thi dang se thanh toan ban neu biet ban khong thich dang. Dang day la ai??? La nhung nguoi cam sinh mang cua dang Cong San VietNam hien nay, ban co lam quan lon trong dang ban van khong duoc an toan vi bo chi dao trung uong co cac can ang ten la cac Cong An Can ve de theo doi ban. Khi ranh roi ban quen la khong co An nihn theo doi, bout mieng than van ve dang, viec nay du de ban duoc di hoc cai tao. Co nghia la ban di tu ma khong biet ve toi gi va cung khong co toa an su ban.

Toi con nho Ba Dzuan va Le Duc Tho cho Nguyen Co Thach lam dai su vietnam o Lien Hiep Quoc duoc hon mot nam ve nuoc thi bi tai nan xe dung chet lang set. Ngoai Truong Xuan Thuy so phan cung khong kham kha gi cung bi dang hay noi khax di Ba Dzuan va dong bon am hai.

Cac ban cu tin vao su chi dao cua dang lam vao roi se co mot ngay.....

Viec duy nhat la de QDND va Nhan Dzan dong dung len quet sach dang de tao lai mot Vietnam lanh manh. Day la mot viec lam doi da va troi. Co mot nguoi nao do trong dzan gian da noi mot cay lam chang nen noi ba cay chum lai len hon nui cao. Dieu De hieu la doan ket de quyet thang su so hai de dem lai thanh qua tot nhu o Timisura Romania nam 1991

-- Ngo Quyen (ngo.quyen@yahoo.com), August 02, 2004.


Response to CĂ¡c bĂ i tin tức vĂ  bình luận từ cĂ¡c trang website của NgĂ½ời Việt tỵ nạn cộng sản (31-07-2004)

Đảng CS là đảng kên kên, con cái ăn thịt cha mẹ. Những cựu đảng viên CS là những con mồi, những con vật thí thân cuả những tân đảng viên.

-- (tosu_cs@yahoo.com), August 02, 2004.

Moderation questions? read the FAQ