Cac bai binh luan tu trang mang cua nguoi Viet o hai ngoai (26-07-2004)

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Bắc Bộ Phủ toàn những tên Đầu Gấu, Sống vô tâm quanh bữa tiệc đầu lâu,
Ta cúi đầu - Cộng cỡi cổ, Ta đứng dậy - Cộng sụp đỗ

-------------------------------------------------------------------------------------------

Việt Nam tố cáo cơ quan tị nạn LHQ lôi kéo những người Thượng ở Việt Nam trốn sang Kampuchia.

Trich tu mang Y Kien - VOA - 25 Jul 2004, 16:59 UTC

Việt Nam tố cáo rằng cơ quan tị nạn Liên Hiệp Quốc lôi kéo những người Thượng ở Việt Nam trốn sang Kampuchia bằng cách hứa hẹn cho họ hưởng qui chế tị nạn.

Phát ngôn viên Lê Dũng của bộ ngoại giao ở Hà nội nói rằng Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp Quốc đang phục vụ cho mưu đồ của những người mà ông cho là một số kẻ thù địch với Việt Nam.

Theo lời ông Lê Dũng, những người Thượng đó không phải là những người xin tị nạn và Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp Quốc đă gây bất ổn trong vùng biên giới giữa Việt Nam và Kampuchia.

Những người Thượng, trước đây về phe Hoa kỳ trong cuộc chiến Việt Nam, cho biết họ trốn chạy để tránh bị đàn áp sau khi thực hiện những cuộc biểu t́nh hồi tháng tư vừa qua để phản đối nạn đàn áp tôn giáo và tịch thu đất đai bừa băi.

Trước đây, chính phủ Việt Nam có nói rằng họ sẽ để cho những người đă trốn sang Kampuchia được tái định cư ở một nước thứ ba.

------------------------------------

Ambassador: U.S. ready to discuss resettlement of Montagnards

AP - Saturday July 24, 5:05 PM

U.S. Ambassador Raymond Burghardt said Saturday that he is open to discussing with Vietnam a plan to resettle ethnic Montagnard tribespeople directly from the restive Central Highlands to America. Vietnam has said it would let Montagnards who fled to neighboring Cambodia following unrest in their homeland to resettle in a third country _ most likely the United States. But it wasn't immediately clear whether the government would allow them to go directly to America from the Central Highlands.

Burghardt said direct emigration programs in the past have been plagued with problems due to "hostile and uncooperative attitudes from local officials."

"If we could overcome the kinds of problems that have been endemic to those programs in the past, then we'd be glad to talk about it," he said.

Government officials weren't available for comment Saturday. Burghardt also said the U.S. would consider accepting Montagnards currently seeking asylum in Cambodia.

A total of 176 Montagnard refugees have emerged from the jungles of eastern Cambodia in the past week, seeking asylum from the United Nations.

On Thursday, Vietnamese Foreign Ministry spokesman Le Dung said any Montagnard in Cambodia "who volunteers to go to a third country and is accepted, we're willing to discuss the matter with the Cambodian government and UNHCR (U.N. High Commissioner for Refugees) to settle the matter."

However, if no country accepts the refugees after one month, Cambodia will return them to Vietnam, he said. Dung did not address the issue of resettling Montagnards directly from Vietnam to the United States.

The ethnic hill tribespeople began fleeing Vietnam's Central Highlands in April following a government crackdown on mass protests against religious repression and land confiscation. Montagnards are mainly Christians who follow an unsanctioned form of Protestantism. Vietnam has accused the U.S.-based Montagnard Foundation, led by a former guerrilla leader allied with America during the Vietnam War, with organizing what it called an "uprising" to call for a separatist state.

In 2001, a similar exodus from the Central Highlands occurred after mass demonstrations over land and religion. More than 1,000 Montagnards ended up in refugee camps on Cambodia's eastern border. After a voluntary repatriation program broke down over Vietnam's refusal to allow U.N. monitoring of returnees, the United States agreed to accept more than 900 Montagnards for resettlement there in 2002.

Burghardt said Montagnards in Vietnam who have tried to join family members in the United States "have had a terrible time getting cooperation" from local officials.

"They are treated with great hostility by local authorities, who consider their family members in the States bad people," he said.

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), July 26, 2004

Answers

Trich tu mang Y Kienmạng Ư Kiến: Chúng tôi nhận được tài liệu dưới đây của một tổ chức lấy tên là «Tổ Chức Nhân Dân Yêu Nước Việt Nam»; tài liệu nêu lên một số khía cạnh trong chương tŕnh viện trợ của Nhật Bản thông qua Ngân hàng Hợp tác quốc tế Nhật Bản (JBIC). Nhắc lại, mạng Ư Kiến chỉ là một diễn đàn (forum), chúng tôi sẵn sàng đăng mọi ư kiến khác để rộng đường dư luận.

-----------------------------------

KÊU GỌI NHÂN DÂN VÀ CÁC TỔ CHỨC QUỐC TẾ YÊU CẦU CHẤM DỨT SỰ LỢI DỤNG CƯỚP ĐOẠT TRẮNG TRỢN TÀI SẢN QUỐC GIA VIỆT NAM

Trong quá tŕnh xây dựng và phát triển không một quốc gia nào trên Thế giới không phải cần đến sự giúp đỡ, chi viện và cho vay mượn tín dụng của các tổ chức, quốc gia khác. Trong thời đại hiện nay với sự tiến bộ và phát triển không ngừng của nghiệp vụ tín dụng Ngân hàng trên Thế giới th́ việc đó lại càng trở nên b́nh thường và có hiệu quả cao. Nhưng rơ ràng điều đó trở nên có hiệu quả hay không, tích cực hay tiêu cực c̣n phụ thuộc rất nhiều vào chủ quan của các quốc gia vay mượn đó. Cụ thể như chính quyền cộng sản Việt Nam, họ đă gây ra những tiêu cực rất lớn trong việc sử dụng các khoản tín dụng đó. Trước hết, chúng ta xin cám ơn các tổ chức tín dụng như Ngân hàng Hợp tác quốc tế Nhật Bản (JBIC) (*), Ngân hàng phát triển châu Á (ADB), Ngân hàng Thế giới (WB) ... đă quan tâm giúp đỡ cho sự phát triển của đất nước, của dân tộc Việt Nam. Nhưng chúng ta - đại diện của những người Việt Nam chân chính và yêu nước ở trong nước cùng hàng triệu kiều bào ở nước ngoài - cùng đứng ra yêu cầu họ ngay lập tức chấm dứt các hoạt động cung cấp tín dụng cho chính quyền cộng sản Việt Nam dưới mọi h́nh thức, các khoản tín dụng đang thực hiện và chưa thực hiện.

Chúng tôi xin viện dẫn các lư do sau đây:

Thứ nhất: do sự yếu kém về tŕnh độ và vô trách nhiệm đến mức biến thành phá hoại của lănh đạo cộng sản Việt Nam cùng bộ máy giúp việc của họ, họ đă sử dụng tuỳ tiện, không đúng mục đích và phát huy hết hiệu quả giá trị tín dụng mà các tổ chức quốc tế đă cho vay (chúng tôi không quên và không đánh giá thấp các công việc thẩm định của các tổ chức tín dụng, cùng vai tṛ của các công ty tư vấn với tŕnh độ rất chuyên nghiệp của họ, song ở đây tính chất chiến lược và phù hợp với đặc điểm từng quốc gia, từng dân tộc th́ chỉ có người Việt Nam mới có thể nh́n nhận và đánh giá chính xác cho quốc gia họ mà thôi).

Thứ hai: tự bản chất tham nhũng và cơ hội cùng với sự vô trách nhiệm của lănh đạo cộng sản và bộ máy Chính phủ của họ (trong đó cần nhắc đến có sự tác động mang tính chất tư lợi cá nhân của nhiều lănh đạo cao nhất) đă biến các khoản tín dụng đó thành những cơ hội tham nhũng, làm giàu quư báu của cá nhân họ, làm cho các khoản tín dụng đó không đạt được đúng và đủ các nội dung và mục đích về mọi mặt (ở đây cũng không loại trừ việc các tổ chức tín dụng đă tiến hành giám định độc lập trong quá tŕnh giải ngân và đánh giá hiệu quả của dự án, tuy nhiên bộ máy cộng sản rất có kinh nghiệm với việc này, họ biết rất rơ việc “ăn vụng phải biết chùi mép” để qua mặt các cơ quan giám định độc lập đó).

Thứ ba: do bệnh tham nhũng là căn bệnh rất trầm kha và ăn sâu vào trong máu của toàn bộ hệ thống Chính phủ và các doanh nghiệp Nhà nước Việt Nam nên các khoản tín dụng đó chính là nguồn nuôi dưỡng họ phát triển thêm chứ không có một lợi ích ǵ thực sự lâu dài cho người lao động Việt Nam. Điều đó đồng nghĩa với sự nguy hại và đen tối sẽ kéo dài cho dân tộc Việt Nam.

Thư tư: v́ nắm được các điểm yếu đó cho nên các tổ chức tín dụng, hoặc các cá nhân có quyền quyết định trực tiếp (đặc biệt là các tổ chức tín dụng của chỉ một quốc gia như JBIC của Nhật Bản, và cũng là tổ chức đang tài trợ tín dụng cao nhất cho Việt Nam) đă lợi dụng để vơ vét lợi ích cho doanh nghiệp của họ, cho quốc gia họ, sự vơ vét đó cần phải bị mạnh mẽ lên án. Bề ngoài th́ họ tỏ ra là nhân đạo, tốt đẹp, khách quan, có xét duyệt cân nhắc từng chi tiết nhỏ và rất ưu ái giúp đỡ đất nước Việt Nam nhưng thật ra họ làm những việc đó chính là đang trực tiếp (xin nhấn mạnh từ này) ḅn rút tài sản quốc gia của Việt Nam, hút mồ hôi và máu của người dân Việt Nam, họ muốn người dân Việt Nam nhiều thế hệ sau biến thành “con nợ” của họ. Rơ ràng họ làm những việc đó là có mục đích rất đen tối.

Xin đưa ra một số dẫn chứng rất điển h́nh để nhận thấy sự nguy hiểm, tàn bạo và hậu quả của nó:

- Các khoản tín dụng lớn cho Việt Nam vay chủ yếu là với mục tiêu phát triển cơ sở hạ tầng, giao thông, điện lực và cấp thoát nước. Vậy một người có tri thức, hiểu biết và có lương tâm nào mà lại chấp nhận được giá thành trên luận chứng kỹ thuật, giá dự toán và giá thành thực tế chi phí cho công tŕnh thực hiện toàn bộ dự án tại Việt Nam th́ đều ngang bằng hoặc gần bằng với các công tŕnh xây dựng tại Nhật Bản (đến trẻ con và những người kém hiểu biết nhất cũng không thể chấp nhận được sự thật phi lư đó, có lẽ v́ thế mà giá nhà đất tại Hà nội mới đắt bằng đất ở Tokyo ?). Khi giải thích và giải tŕnh những chi phí đó đám “quan chức tham nhũng” bao giờ cũng có kiểu báo cáo thành tích rất quen tai như: tổng dự toán công tŕnh A có thấp hơn công tŕnh B đă thực hiện trước đây ..., tổng chi phí thực hiện dự án có giảm (x %) so với dự toán được duyệt, tiết kiệm cho Ngân sách (yz đồng) ... . Có lẽ cần phải nhắc lại cho mọi người rằng ở thời kỳ La Mă có “cái thước ngọc” là tiêu chuẩn đo lường cho cả xă hội, nếu viên quan giữ thước cắt bớt đi một chút là toàn bộ giá trị thật của xă hội sẽ thay đổi. Không hiểu đám “quan chức tham nhũng” Việt Nam lấy đâu ra cái “thước Made in Japan” để đo những dự án ở Việt Nam ?

- Tổ chức JBIC đưa ra những quy định rất khắt khe trong việc được nhận những khoản tín dụng của họ (thật ra việc này cũng chẳng có ǵ là lạ v́ đó là những qui định của những người có quyền ra điều kiện với người khác, đang ban phát phương tiện, ban ơn cho người khác). Trên thực tế th́ tất cả các khoản tín dụng cho vay của một quốc gia nào th́ đều cho phép ưu tiên các doanh nghiệp của quốc gia họ, hoặc chỉ định sử dụng công nghệ, hoặc thiết bị của những quốc gia đó, và gần như 100% là sẽ do các doanh nghiệp của họ đóng vai tṛ “thầu chính”, điều đó là dễ hiểu và chấp nhận được hay không là tuỳ người sử dụng tín dụng, họ đâu có ép phải vay.

Thế nhưng những quy định của JBIC cho họ những đặc quyền c̣n hơn vậy rất nhiều và là những “đánh đố” để không có một tổ chức, quốc gia nào khác có thể can thiệp vào được. Họ hiểu được sự khó khăn của Nhà nước cộng sản và sự tham nhũng của bộ máy chính quyền nên họ ra sức chèn ép, tạo ra những quyền lợi rất lớn cho các doanh nghiệp của Nhật trong suốt quá tŕnh từ chuẩn bị dự án đến thực hiện và hoàn thành dự án. Chẳng hạn như quy định: chỉ duy nhất doanh nghiệp Nhật Bản và Việt Nam được tham gia dự án (không chấp nhận tất cả các h́nh thức liên doanh hoặc thầu phụ mà có các doanh nghiệp các quốc gia khác tham gia) họ làm như vậy là loại bỏ tất cả các đối thủ, chỉ c̣n lại các doanh nghiệp Việt Nam (không thể gọi là đối thủ) th́ họ đưa ra các điều kiện như tài chính và kinh nghiệm (chẳng hạn như khả năng tài chính phải có 1 tỉ USD ..v.v và v.v...) để loại ra nốt. Vậy là chỉ c̣n duy nhất có một ḿnh họ, họ tha hồ mà tung hoành, tùy ư hô hét, nói ǵ cũng đúng, báo giá bao nhiêu cũng được. Cuối cùng các công ty của Nhật chỉ cần bắt tay với nhau vậy là hơn 80 triệu người dân Việt Nam để cho họ qua mặt, họ bóc lột. Vậy mới có việc công tŕnh tại Việt Nam giá trị lại đắt ngang bằng tại Nhật Bản. Rất đơn giản v́ việc thiết kế do họ, việc lập dự toán do họ, giá trị họ tính bao nhiêu mà mấy ông “chủ đầu tư” chẳng phải thông qua (v́ sự bắt buộc, v́ sự tham nhũng và không có năng lực). Cuối cùng đến giai đoạn thực hiện th́ những cái ǵ có giá trị như máy móc thiết bị th́ họ cung cấp, các “ông chủ” chỉ c̣n được họ giao cho những công việc lao động nặng nề, bán sức lao động lấy chút giá trị rẻ mạt, cũng là để chiếu cố với nước chủ nhà và để tỏ “t́nh hữu nghị”. Chính v́ vậy theo con số của các chuyên gia kinh tế th́ khoảng từ 25% đến 40% số tiền mà JBIC cho vay đă chính thức ở lại nước Nhật (đây là giá trị không cần phải giải ngân, v́ tổng giá trị người Nhật giữ lại tính cả chi phí thực th́ rất nhiều, có khi lên tới 80%). Thật là kinh khủng, thật là một sự ăn cướp trắng trợn, và họ c̣n ngạo nghễ coi thường cả một dân tộc vốn có ḷng kiêu hănh rất cao. Thử hỏi nếu chỉ cần lăi suất 1/10 như vậy cả nhân dân Việt Nam, các kiều bào ở nước ngoài và các tổ chức tín dụng khác trên Thế giới sẽ dồn tiền để cho chính phủ Việt Nam vay có gấp bao nhiêu lần phải vay của người Nhật không ? - Tổ chức JBIC vừa được quyền ăn vừa được quyền nói. Bên ngoài th́ họ tỏ ra là có thiện chí giúp đỡ, có xét duyệt chiếu cố (trên thực tế th́ hàng năm Việt Nam là quốc gia nhận được khoản tín dụng lớn nhất của JBIC, đây cũng là nguyên nhân khẳng định được cả mặt thật của vấn đề), tỏ ra ban ơn, gia ân. Thực chất th́ họ trắng trợn coi thường và đàn áp Chính phủ Việt Nam mà cấp cao nhất là Thủ tướng chính phủ, rất nhiều lần JBIC huỷ bỏ các quyết định của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam mà cụ thể nhất là ở các dự án Nhà máy nhiệt điện Phả Lại 2 và hiện tại là Đường hầm Thủ Thiêm (cũng như ADB trong dự án Cải tạo, nâng cấp hệ thống thoát nước thành phố Hồ Chí Minh), họ đă không chấp nhận quyết định trúng thầu của Thủ tướng Việt Nam v́ nhà thầu đó không phải là đối tượng đă được họ chọn và phân chia quyền lợi từ trước. Vậy là Chính phủ Việt Nam chỉ c̣n biết làm lại quyết định khác để chọn nhà thầu mà các tổ chức tín dụng đă “chỉ định bán công khai”. Đấy là những thực tế mà các nhà thầu Nhật luôn lấy làm bài học răn đe Chính phủ Việt Nam. Thật là nhục nhă cho Nhà nước, cho Chính phủ cộng sản và thử hỏi như vậy th́ làm sao mà họ không coi thường cả dân tộc Việt Nam ? (**)

- Thật ra, cái nguyên nhân cốt lơi của việc họ làm được như vậy phải xuất phát từ đám quan lại tham nhũng cộng sản Việt Nam. Như trên đă nói, v́ nắm được những điểm yếu của cộng sản, v́ đă khôn khéo đưa bè lũ quan lại tham nhũng của cộng sản vào “tṛng” nên người Nhật mới dám làm như vậy. Họ đă dùng đồng tiền mua chuộc hết bộ máy lănh đạo Việt Nam, từ quan chức đứng đầu Nhà nước, đứng đầu Chính phủ và rất nhiều lănh đạo các cơ quan quyền lực khác. Hơn nữa đó cũng là mục đích của quan lại cộng sản, thật là “mèo mả gà đồng gặp nhau”. Trong bộ máy quyền lực và tham nhũng của cộng sản hiện nay không ai lại không biết “tứ đại gia đ́nh” quyền lực. Giai đoạn trước đây người ta biết đến “nhất Kỳ, nh́ Lan”, rồi sau đó đến con trai Phạm Hùng, Mai Chí Thọ, con “rơi” Vơ Văn Kiệt, con rể Vơ Nguyên Giáp ..., khi Đỗ

Con Tiep...

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), July 26, 2004.


Mười c̣n làm Tổng bí thư Đảng cộng sản trước đây th́ người ta đă truyền tụng những cái tên như Phương “Mười”, Thuỷ “Mười” (con gái và con rể Đỗ Mười) nổi tiếng vơ vét tàn bạo. Đến gần đây th́ phải nói đến Sơn “Mạnh”, Tuấn “Mạnh” (trợ lư và con trai Nông Đức Mạnh); Hoàn “ty” (con trai Phan Văn Khải); Tuấn Anh, Đức “béo” (con, cháu Trần Đức Lương); Hào “An” (vợ Nguyễn Văn An), những kẻ này đă làm mưa làm gió trong chính quyền cộng sản, tội lỗi của bọn họ th́ có trong tất cả những tiêu cực lớn của cộng sản, không kể sao cho xiết. Chỉ tính riêng những dự án lớn vay tiền của nước ngoài th́ không có một dự án nào tránh được sự điều khiển, chi phối của một vài kẻ trong bọn họ, việc bắt tay, “bật đèn xanh” với nhà thầu nước ngoài này, ban ơn cho nhà thầu Việt Nam khác là họ đă nghiễm nhiên sở hữu hàng triệu đến vài chục triệu USD (đấy là số % được phân chia của những dự án nhiều trăm triệu USD). Những con số đó nếu nói với những người thiếu hiểu biết th́ coi như là là chuyện thần thoại, c̣n nếu là người lao động chân chính Việt Nam th́ có thể có người v́ bất ngờ và căm giận quá mà đau tim, đứt mạch máu năo.

- C̣n hậu quả của nó ư ? Chắc các tổ chức tín dụng vẫn tự hào về việc “đă giúp Việt Nam làm thay đổi rơ nét hệ thống hạ tầng cơ sở giao thông và điện lực”. Họ luôn có các công ty thẩm định và đánh giá tính hiệu quả của từng dự án theo đúng các quy tŕnh đă quy định, vậy th́ đă quá chuyên nghiệp và chính xác rồi c̣n ǵ ? Ai có thể “bác” được họ nữa ?

Xin thưa rằng, liệu các con số thẩm định có thống kê hết sau mỗi dự án đó là có bao nhiêu người dân mất nơi cư ngụ, thờ cúng tổ tiên ? Bao nhiêu người mất công ăn việc làm, mất đất đai canh tác (do việc đền bù không thỏa đáng, vô nhân đạo và chà đạp nhân quyền của chính quyền cộng sản) ? Bao nhiêu người thất nghiệp, bị đẩy ra đường th́ xă hội sẽ sinh ra bao nhiêu vấn nạn xă hội khác? Và kèm theo đó là mất những phong tục, tập quán đă lâu đời và mang tính bản sắc riêng của từng dân tộc (như người Bana, người Mán đă quen với phong tục ở nhà sàn đơn giản, họ không cần cái tiện nghi của những khu nhà tái định cư dành cho họ - nếu có), những cái mất đó c̣n dẫn đến cái mất ổn định chính trị, là một trong những nguyên nhân dẫn đến những cuộc bạo động của người dân tộc sau đó. Những con số báo cáo đó liệu có đầy đủ cả những hư hỏng dẫn ra chỉ sau khi nghiệm thu một thời gian ngắn ? những đoạn đường phải sửa chữa, đắp vá lại nhiều lần ? những số tiền phải bỏ ra để sửa chữa sau đó ở gần như tất cả các công tŕnh không (cần phải nói rơ lại là: những đồng tiền bỏ ra làm cơ sở hạ tầng là những đồng tiền không tận dụng lại được, có nghĩa là khi nó hư hỏng, phải sửa chữa nó sẽ thành đất cát, tro bụi, thậm chí c̣n phải chi phí thêm để khắc phục, người ta không lấy lại được ǵ như là mua một thứ hàng hoá hay máy móc) ? Cái thiệt hại hiện hữu và nghiêm trọng là nuôi dưỡng bộ máy tham nhũng để gây đau khổ cho nhân dân Việt Nam th́ chắc là các báo cáo về tính hiệu quả của dự án cũng không nói đến và họ cũng không cần biết đến. Cái mất mát lâu dài là con cháu chúng ta - những thế hệ công dân nối tiếp của dân tộc Việt Nam - sẽ phải gánh vác trên vai những khoản nợ bất hợp lư đó, th́ họ có cần nói đến không ? Trong đánh giá về môi trường bao giờ họ chẳng nêu lên lợi ích của dự án là: giải quyết được những thiên tai lũ lụt hàng năm, giải quyết nguồn nước sinh hoạt và sản xuất cho nhân dân các địa phương ..., nhưng về lâu dài th́ sự phá rừng, xẻ núi, hủy hoại thiên nhiên, thay đổi quy luật tự nhiên tất yếu sẽ dẫn đến việc chống được lũ lụt chỗ này lại sẽ ngập lụt chỗ khác, cải tạo thủy lợi chỗ này sẽ lại hạn hán chỗ khác, điều đó là tất yếu và chính người dân Việt Nam sẽ phải ghánh chịu hậu quả đó. Cũng như việc cải tạo, hiện đại hoá hệ thống giao thông, điều đó là tất yếu và rất cần thiết song nó lại chưa thể phù hợp ngay với điều kiện thực tế xă hội Việt Nam khi người dân c̣n không biết luật giao thông là “cái ǵ”, phương tiện tham gia giao thông th́ đủ loại (từ thế kỷ 19 đến 21, chắc chắn là đa dạng hơn cả Hoa Kỳ), quá cũ, không đạt chất lượng lưu hành, vậy th́ tất yếu sẽ dẫn đến thảm trạng giao thông, tai nạn giao thông, và những tai nạn đó tất nhiên là xảy ra với người Việt Nam, vẫn là người Việt Nam phải gánh chịu chứ không phải là người Nhật Bản, người Úc, người Hoa Kỳ. Chắc là khi lập luận chứng khả thi và thẩm định, đánh giá hiệu quả dự án người ta không báo cáo điều đó ? (không cần phải quan tâm đến điều đó làm ǵ) (***). Chúng ta cám ơn sự giúp đỡ, chia sẻ của các tổ chức tín dụng Quốc tế, những khoản tín dụng đó đă cho xă hội Việt Nam những công tŕnh mới, đóng góp vào sự phát triển chung một số mặt của xă hội nhưng xét ra về góc độ toàn diện do cách vay mượn và sử dụng của chế độ cộng sản Việt Nam đă làm cho nó mất tính hiệu quả và thậm chí c̣n gây ra một số “biến chứng” chưa lường trước được, do vậy một lần nữa chúng ta xin khước từ sự giúp đỡ của họ. Cuối cùng, để không c̣n phải bất ngờ với những sự việc tương tự như vậy, để chấm dứt ngay những hậu quả như vậy, để đ̣i lại quyền lợi, sự tôn trọng và kiêu hănh cho người Việt Nam, chúng ta những người Việt Nam chân chính cùng đứng lên đề nghị tổ chức JBIC cùng một số tổ chức tài chính cơ hội khác phải ngừng ngay các hành động bóc lột và tiếp tay cho bọn cộng sản ăn cướp mồ hôi, sức lao động của nhiều thế hệ con người Việt Nam. Nếu họ c̣n tỏ ra là có lương tâm và thiện chí th́ họ c̣n phải bồi đắp cho nhân dân Việt Nam những thiệt hại đó. Việc làm đó của họ sẽ bị nhân dân Việt Nam ngàn đời lên án giống như sự tồn tại của chế độ cộng sản tiếp tay với họ, nếu họ không ngừng ngay những việc này th́ cùng với sự sụp đổ của chế độ cộng sản trong thời gian sắp tới họ cũng sẽ phải đối mặt với Toà án công lư. Để bọn họ không được coi thường về tính thực tế và chính xác của chúng ta, ngay sau khi họ không có sự hành xử chính đáng nào chúng ta sẽ kiện các tổ chức tín dụng này ra Toà án Quốc tế (chúng ta khẳng định có đầy đủ các bằng chứng để kết tội họ, nhân dân Việt Nam là những bằng chứng sống và các chứng cứ khác c̣n dành dành mà họ sẽ không thể thủ tiêu và che dấu hết được).

Chúng ta cũng hết sức kêu gọi các tổ chức Quốc tế và các Quốc gia tiến bộ đoàn kết giúp đỡ nhân dân Việt Nam vạch bộ mặt thật của chế độ cộng sản tham nhũng Việt Nam, vạch ra những bằng chứng tội lỗi kết tội những kẻ đă lợi dụng chế độ đó để cướp tài sản của dân tộc Việt Nam.

Chúng ta xin gửi tới họ lời cám ơn chân thành nhất, nhân dân Việt Nam sẽ nhiều đời ghi ơn của họ như một dấu ấn tốt đẹp của t́nh đoàn kết và ḷng nhân ái.

TỔ CHỨC NHÂN DÂN YÊU NƯỚC VIỆT NAM

Ghi chú:

* Kèm theo văn bản này là Yêu cầu JBIC ngừng ngay việc cấp các khoản tín dụng cho Việt Nam (Các tài liệu bằng Việt ngữ và Anh ngữ) Gửi tới:

Japan Bank for International Cooperation (JBIC)
Ngân hàng Thế giới (WB)
Ngân hàng phát triển châu Á (ADB)
Văn pḥng các tổ chức cung cấp tín dụng cho Việt Nam dưới h́nh thức ODA
Văn pḥng Tổ chức Liên hợp quốc
Văn pḥng thủ tướng Nhật Bản
Văn pḥng tổng thống Hoa Kỳ
Văn pḥng nghị viện Liên minh châu Âu
Các Chủ tịch lưỡng viện Hoa Kỳ và Nhật Bản
Các tổ chức tài chính quốc tế
Các tổ chức đoàn kết-hữu nghị với nhân dân Việt Nam
Các tổ chức dân chủ và bảo vệ nhân quyền Thế giới
Toàn thể nhân dân Việt Nam yêu nước trên khắp Thế giới

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), July 26, 2004.


YÊU CẦU JBIC NGỪNG NGAY VIỆC CẤP CÁC KHOẢN TÍN DỤNG CHO VIỆT NAM

Hà nội, ngày 10 tháng 5 năm 2004

Kính gửi: Ngài Kyosuke Shinozawa - Lănh đạo Ngân hàng hợp tác Quốc tế Nhật Bản (JBIC) Ngài Fumio Hoshi - Phụ trách khu vực châu Á và châu Đại dương (JBIC)Chúng tôi, Tổ chức nhân dân yêu nước Việt Nam - đại diện cho tất cả những người dân Việt Nam yêu nước trên toàn Thế giới.Trước tiên chúng tôi xin gửi tới JBIC lời cám ơn v́ sự hợp tác, giúp đỡ đất nước Việt Nam trong việc đă cung cấp các khoản tín dụng cho Chính phủ Việt Nam trong thời gian qua.

Chúng tôi cũng xin cám ơn mục đích nhân đạo và tốt đẹp ban đầu của Ngân hàng JBIC cùng một số cá nhân trong tổ chức JBIC rất có t́nh cảm và thiện chí giúp đỡ nhân dân Việt Nam.Chúng tôi xin gửi tới các Ngài đề nghị dưới đây:DoThực tế việc sử dụng nguồn tín dụng JBIC đă cung cấp tại Việt Nam kém hiệu quả và không đạt mục đích.Hậu quả tác hại của nguồn tín dụng đó đối với nhân dân Việt Nam.Việc lợi dụng nguồn tín dụng đó để thực hiện những ư đồ không tốt của một số cá nhân trong tổ chức JBIC (điều này dẫn đến một hậu quả rất xấu trong nhận thức và quan hệ của nhân dân Việt Nam đối với JBIC và Nhật Bản).Những điều đó được phân tích và chứng minh trong tài liệu gửi kèm theo văn bản này.V́ vậy chúng tôi yêu cầu ngài và hội đồng quản trị lănh đạo JBIC cùng với việc tŕnh lên Chính phủ Nhật Bản đề nghị chấm dứt ngay các khoản tín dụng cấp cho Chính phủ Việt Nam dưới mọi h́nh thức. Dừng ngay việc thanh toán giải ngân các dự án đang thực hiện tại Việt Nam.Chúng tôi hy vọng nhận được hợp tác của các ngài trên tinh thần hiểu biết và thiện chí. Xin chúc JBIC luôn phát triển cùng những mục tiêu và hành động tốt đẹp cho nhân loại.Chúng tôi xin gửi tới các ngài lời chào trân trọng.TỔ CHỨC NHÂN DÂN YÊU NƯỚC VIỆT NAM.

(*) JBIC (Japan Bank for International Cooperation) : Xin t́m hiểu chi tiết hơn tổ chức này ở Web site: www.jbic.go.jp , đây là tổ chức tín dụng đă cho Chính phủ Việt Nam vay trong các dự án sau: cải tạo các Quốc lộ 5, 10, 18; xây dựng các cầu lớn trên Quốc lộ 1, đường hầm Thủ Thiêm; xây dựng nhà máy điện Phả Lại, Hàm Thuận-Đa Mi, Phú Mỹ, Ô-Môn, Đại Ninh; các dự án thoát nước thành phố Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh ...

(**) Cần phải nói chính xác thêm chi tiết của các sự việc này (nếu muốn tham khảo thêm có thể t́m các thông tin trên báo chí Việt Nam và nước ngoài, các văn bản lưu trữ của Văn pḥng Chính phủ) như sau: Nhà máy điện Phả Lại trong quá tŕnh xét thầu để lựa chọn Nhà thầu chính, Thủ tướng chính phủ Việt Nam đă ra quyết định đánh giá lựa chọn nhà thầu Mitsui, và quyết định đó đă được tŕnh cho tổ chức tín dụng Nhật Bản thông qua (theo đúng tiến tŕnh của quy định vay vốn ODA) nhưng họ đă “bác” kết quả đó, yêu cầu chính phủ Việt Nam làm lại (lúc đó chỉ c̣n lại duy nhất nhà thầu Sumitomo do đó họ nghiễm nhiên như là được chỉ định) . Mặc dù quy tŕnh lựa chọn và xét duyệt rất chi tiết, dựa trên các tài liệu như Quy chế đấu thầu Việt Nam, Quy định của tổ chức cung cấp tín dụng, các quy định Quốc tế khác có liên quan đến việc thực hiện dự án và đă được các Bộ ngành có liên quan như : Chủ đầu tư, Bộ Kế hoạch-đầu tư, Bộ Công nghiệp, Bộ Tài chính, Bộ Xây dựng xét duyệt trong nhiều tháng trời, và cuối cùng là Văn pḥng Chính phủ duyệt lại và Thủ tướng ra quyết định, vậy nhưng cuối cùng cũng bị người Nhật không công nhận (với 1001 lư do).

Dự án Cải tạo, nâng cấp hệ thống thoát nước thành phố Hồ chí Minh cũng là một trong những vụ việc tham nhũng đầy khuất tất và bị chính quyền cộng sản cố t́nh ém nhẹm. Tương tự như dự án nhà máy điện Phả Lại, Thủ tướng Việt Nam lần này lại bị tổ chức cho vay vốn (ADB) ép phải thay đổi quyết định để chọn nhà thầu Mitsui là nhà thầu cung cấp thiết bị. Đây là một dự án gây ra rất nhiều tai tiếng, chính Thanh tra Nhà nước Việt Nam đă ra văn bản khẳng định các thiệt hại của dự án gây ra (riêng về kinh tế) là từ 221,3 tỉ đồng Việt Nam đến 246,3 tỉ đồng Việt Nam. Sau đó v́ nhận thấy sự nguy hại của chế độ trước sự bất b́nh của người dân nên Nhà nước cộng sản đă cho ém nhẹm sự việc.

Cũng cần phải giải thích thêm để tránh hiểu nhầm về việc tổ chức cho vay vốn đă độc quyền cho phép các nhà thầu nào đó được thực hiện dự án th́ tại sao họ lại không tự dàn xếp với nhau để theo đúng ư của họ ngay từ đầu mà lại để xẩy ra phải mâu thuẫn với quyết định của Chính phủ Việt Nam. Thực ra việc này về nguyên tắc họ vẫn phải thực hiện theo đúng các quy tŕnh, tuy nhiên trong số nhiều nhà thầu được Chính phủ Việt nam lựa chọn vào danh sách ngắn (short-list) chỉ có duy nhất một nhà thầu được họ chỉ định (tuỳ theo sự phân chia thị phần vào từng thời điểm khác nhau của các tập đoàn Nhật Bản, không chỉ riêng ở Việt Nam mà c̣n ở trong nhiều dự án khác trên Thế giới). Trong quá tŕnh xét duyệt có thể có sự không thống nhất, hoặc hiểu nhầm, hoặc chính là “cuộc chiến” (cuộc mặc cả, thương lượng) giữa hai thế lực của Việt Nam và Nhật Bản, do đó mới có những chuyện như vậy; và có khi đó lại là bằng chứng “ngoại phạm” về sự độc lập và minh bạch cho hệ thống tham nhũng.

(***) Để các tổ chức tín dụng hiểu rơ việc này hơn và chúng ta không bị mang tiếng là vu oan cho họ th́ xin mời họ đến nhận các tài liệu thống kê từ cơ quan Quản lư đường bộ Việt Nam, Thanh tra giao thông (Cục đường bộ - Bộ giao thông vận tải), Cục cảnh sát giao thông - Bộ công an, và trên các phương tiện thông tin đại chúng, với các thống kê về sự gia tăng tai nạn giao thông ngày càng trầm trọng hơn ở Việt Nam và một thực tế được ghi nhận là: càng những đoạn đường tốt, mới thi công th́ tai nạn giao thông càng tăng cao. Chính v́ vậy mà một thực tế không thể chối căi, chứng minh cho vấn nạn đó là việc: năm 2003 Cục đường bộ đă cho đặt bảng báo giới hạn tốc độ ở khắp nơi (tất cả những đoạn đường đă được nâng cấp từ nguồn tín dụng ODA), như trên tất cả các quốc lộ mà họ giới hạn tốc độ tối đa là 40km/h đến 60km/h và có nhiều vị trí là 15km/h th́ không hiểu là khi lập luận chứng và thẩm định các tổ chức Quốc tế rất có kinh nghiệm và tŕnh độ có tiên liệu trước việc này không ? và họ có đánh giá luôn là Việt Nam đă bị thiệt hại kinh tế bao nhiêu từ hậu quả đó không ?

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), July 26, 2004.


Chửi Chó Mắng Mèo

Trich tu mang LMVNTD - LÁ THƯ SÀI G̉N : (LÊN MẠNG THỨ HAI 12 THÁNG BẢY 2004)

Kính gửi anh B.,

Em vốn hay suy nghĩ nhiều cho nên khi c̣n bé khi đất nước ḿnh chiến tranh, chết chóc, bom đạn là em đă thấy thương cho dân ḿnh, cho những người phải chịu chiến họa, lúc nào cũng cầu mong cho đất nước ḥa b́nh. Vậy mà khi đất nước thống nhất, mọi mối lo càng sâu nặng hơn từ những tai họa của những người đi vượt biên, bị lường gạt, bị cướp bóc, bị chết ch́m trên biển rồi đến xă hội mỗi lúc một lụn bại hơn, Em không phải nói đây là những chuyện chính trị chính em ǵ to lớn bởi v́ em cũng có học lịch sử và em cũng có biết sự bẩn thỉu, tồi tệ của các chính trị gia Việt Nam chỉ là 1 lũ ăn cướp giết người, bán nước, tự xưng là yêu nước.

Em buồn đây là nỗi buồn của những người dân nhược tiểu yếu đuối mà ở đâu người ta cũng gọi là dân đen, dân quèn. Những người mà sống lưu manh cũng chết, mà sống đàng hoàng yên ổn cũng rất khó khăn đến độ thật thà ngay thẳng như vợ chồng em, nhất là chồng em làm việc ǵ cũng không bao giờ muốn ăn cắp, đục khoét những lợi ích bất chánh ở nơi ḿnh làm việc. V́ vậy cấp trên và cả cấp dưới của ảnh đều cho ảnh là gàn bướng ngang ngược hoặc là quá khờ khạo. Thậm chí người ta nói chỉ có những gă khờ mới có cách ứng xử như ảnh. Dĩ nhiên ảnh không làm những điều xấu, chỉ duy nhất có 1 điều : những tên lưu manh không thể che dấu những tṛ lưu manh của nó với vợ con nó được. Chính v́ điều ấy, suy nghĩ càng nhiều th́ em thấy đất nước này chẳng có điều ǵ để mà vui, gắng gượng sống mong chờ ngày đất nước tươi sáng hơn.

Trong khi đó, tất cả những việc cần thiết của xă hội và những người dân b́nh thường như y tế, giáo dục, an sinh xă hội, môi trường, giao thông hay những quyền cơ bản của người dân cũng bị xâm phạm. Mọi chuyện đều bị bọn tham nhũng ngả giá bằng tiền. Cho dù anh có nhiều tiền cũng không thể nào mà chi cho đủ vào cái lũ tham ô đó. Gần như không có công việc ǵ mà chẳng cần bỏ tiền ra mà công việc có thể trôi chảy được. Đó chỉ là những công việc bức thiết ví dụ như : xin hộ khẩu, xin học cho con, vô bệnh viện... Thậm chí cho đến đi hỏa táng. Nếu kể ra th́ không biết bao nhiêu thứ mà kể cho xiết. Chuyện này nó không c̣n bí mật ǵ trong đất nước, báo chí có đăng tải tùm lum hết năm này đến năm nọ.

Vậy mà đă 30 năm rồi đó anh, chẳng hiểu bây giờ trong chính quyền c̣n được mấy người là không tham nhũng, trong sạch để chấn chỉnh lại hay những người đó nếu không bị loại ra khỏi guồng máy th́ cũng trở thành một bè, 1 lũ với những kẻ xấu. Như anh cũng biết 1 đất nước muốn tiến bộ th́ phải cùng một lúc có nhiều người tài năng, yêu nước, đạo đức cùng bắt tay nhau mà xây dựng, loại dần những kẻ phá hoại bất tài th́ mới hy vọng đất nước mới tiến bộ.

Tổng kết mấy chục năm qua bây giờ Việt Nam là 1 trong những nước nghèo trên thế giới. Anh thấy rơ nước nghèo th́ những người dân b́nh thường muốn sống cuộc sống đàng hoàng th́ lại là những người khó sống nhất. Nh́n đâu cũng không thấy vui, đi đâu cũng không thấy vui, mà cũng chẳng có tiền để đi đâu để vui. Đó là những lư do mà h́nh như lúc nào em cũng cảm thấy sống không an tâm, buồn rầu, không có tương lai ǵ cho chính bản thân, và con cái để mà hy vọng. Chớ không phải là những điều ǵ lớn lao đâu anh.

C̣n cái hạn dân quèn như em th́ Ông Đường, Ông Đậu, Bà C̣ng, Bà Cua lên nắm chính quyền th́ tụi em có ư kiến hay không cũng bằng thừa. Có ghét hay có thương cũng không có làm ǵ thay đổi được người ta, chỉ mong sao bà Cua, bà C̣ng đó lên nắm chính quyền phá hoại cỡ nào th́ cũng c̣n chừa ra những đường bảo vệ những người dân đàng hoàng muốn sống cho yên ổn với những điều luật về an sinh xă hội tương đối an toàn.

Em tuy ở trong nước nhưng vẫn hiểu tâm trạng của những người ly hương, nỗi quay quắt nhớ từng cành cây ngọn cỏ của quê nhà. Tuy nhiên phương tiện bây giờ anh có thể xem ti vi thậm chí Net để nh́n lại quê nhà cho đỡ nhớ. Theo em nghĩ anh cũng chỉ nên như thế tốt hơn là anh bước chân xuống vùng đất mà anh nghĩ nó đă là quê hương của anh mà anh đă sinh ra và lớn lên ở đó. Nói như thế em không phải là người vọng ngoại chỉ thấy đất nước Âu Mỹ chỉ toàn là cái tốt cái đẹp, em cũng biết cả những quốc gia giàu có, tiến bộ nhất như Hoa Kỳ, nó cũng có những góc tối mà chính chế độ đó để lại, những nơi đó vẫn có x́ ke, ma túy, tệ nạn xă hội. Có 1 điều em tin rằng hễ bất cứ quốc gia mà bọn đầu trộm đuôi cướp, lưu mạnh, gian xảo nhiều th́ chắc chắn đất nước đó không thể giàu có tiến bộ, không thể có những ngành công nghệ kỹ thuật cao.

Em chỉ cần nói 1 nhận xét nhỏ của em về tính đạo đức mà chỉ có những người có cuộc sống tốt, yên ổn mới nghĩ đến. Đó là 1 chuyện rất nhỏ trong ngành y : Người vợ khi sinh con có người chồng đứng kế bên để động viên và quan sát. Chỉ có như vậy thôi nhưng vợ chồng người đó sẽ có những cơ hội để suy ngẫm về sự khó khăn, trông đợi, mong chờ và biết quí giá một sinh mạng và những công phu của 1 nhóm y, bác sỹ đứng đó để tiếp tay giúp đỡ họ. Chỉ có những nước như vậy th́ con người mới có dịp suy nghĩ và tự nh́n lại ḿnh để thấy là ḿnh c̣n mang tính người. Mà anh biết đó là 1 sự giáo dục không ? ? ? Sự giáo dục đó nó rất đơn giản nhưng suốt đời ở Việt Nam có lẽ không có nhà nhân văn VN nào nghĩ ra.

Anh B. thương,

Khi đất nước hoàn toàn giải phóng, hàng mấy triệu dân từ miền Bắc, Trung, cả 1 số ít ở thôn quê miền Nam v́ sinh kế đều đổ dồn về Sài G̣n để sống làm dân số Sài G̣n tăng lên 5- 6 lần lúc anh c̣n ở nhà. có những người là quan chức lớn vô đây để cuộc sống được sung túc hơn , nhưng cũng có rất nhiều người nghèo, thất học đă đi cả hai ngàn cây số để vô Sài G̣n lượm rác, để mong mỗi ngày kiếm được 1 đô- la Mỹ sống, dù rằng họ sống dưới mức thấp kinh khủng.

Dù giàu hay nghèo, dù có quyền chức hay dân đen, mặc cảm phải rời bỏ quê hương cho nên lúc nào có dịp để nói họ đều không tiếc lời khen quê hương họ đẹp, xinh, có văn hóa chớ không ai dám tự nhận là họ đă ra đi v́ quê hương họ mức sống mỗi ngày c̣n tệ hơn 1 đô-la. Thậm chí họ c̣n không giành cho nhau 1 cơ hội nhỏ để sống. Anh có tưởng tượng là 1 phụ nữ ăn mặc lôi thôi, nón lá lụp xụp, bới những đống rác để t́m những bịch ni-lông, những vật phế thải mà khi hỏi ra th́ quê hương họ ở xa tít mù. th́ anh mới thấy sự xót xa đến mức nào về cái thiên đàng hoang đường mà họ đă bỏ đi.

Chồng em là 1 họa sĩ mà có khi là 1 thi sĩ cho nên ảnh rất nhạy cảm và ảnh cũng tiếp xúc đủ hạng người, vả lại, ảnh là người miền Nam có bề ngoài xù x́, xấu xí cho nên những loại di dân từ quyền chức, trí thức, đến những kẻ ma cà bông đều cho ảnh là thằng vừa phổi ḅ vừa dốt nát, không biết tí ǵ về văn chương, văn học, lịch sử, nghệ thuật. Bởi vậy trong mấy cuộc ăn nhậu bọn đó thường hay trổ tài văn thơ, đem cái mớ kiến thức chỉ để giành câu cơm của chúng ra ḷe ảnh. Cho nên bài thơ này ảnh làm lúc đang nhậu say với bọn chúng, chỉ có cái tựa là :" Chửi Chó Mắng Mèo" là sau đó ảnh mới đặt tựa cho nó.

Em tặng anh bài thơ này để cùng nhau chia sẻ những nỗi niềm của đất nước.

Em của anh

M.

------------------------------------

CHỬI CHÓ MẮNG MÈO

Địa linh đa nhân kiệt,
Bất thốn thổ dung thân.
Nhậu say đứng đái giữa đường,
Nghe người hát tụng tuyệt vời quê hương.
Quê người đẹp lắm người ơi,
Sao người không ở, vô đây làm ǵ ?
Tới đây th́ ở lại đây,
Cái thằng Nam bộ ghét đồ "xạo ke".
Chim Ềbáo băoỂ t́m đường tránh gió,
"Lũ ma Hời" dắt díu trốn vô Nam.
Xá ǵ cái lũ bọt bèo,
Nguyễn Duy, Nguyễn Khải
một bầy nhóc nhen.
Nào ai muốn bỏ quê nhà,
chẳng qua chốn ấy
người không dung người


-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), July 26, 2004.


Chế Độ Côn Đồ !

Trich tu mang LMVNTD - Nguyễn Ngọc Đức - (LÊN MẠNG THỨ NĂM 15 THÁNG BẢY 2004)

Côn đồ là kẻ chuyên gây sự và thích bạo động. Người có hành vi côn đồ thường ít học, văn hóa kém, bất chấp dư luận và hay dùng sức mạnh để tấn công, đàn áp kẻ khác. Ngày 30/6/2004, Thông Tấn Xă Việt Nam đi một bản tin với tựa đề "Nguyễn Hồng Quang chỉ là một kẻ côn đồ". Ngôn từ của bản tin làm cho người đọc ngạc nhiên, v́ không ngờ nó có thể xuất phát từ một cơ quan thông tin chính thức của chế độ Hà Nội. Ngoài việc sử dụng những danh từ khiếm nhă đối với một vị lănh đạo tôn giáo như Mục Sư Quang, nó c̣n vi phạm Hiến Pháp của chế độ này, khi điều 72 khẳng định "không ai bị coi là có tội và bị h́nh phạt khi chưa có bản án kết tội của ṭa án". Ṭa án nào của Việt Nam đă buộc tội Mục Sư Quang là "côn đồ" ? Tại sao bản tin của Thông Tấn Xă Việt Nam lại có thể khẳng định "Nguyễn Hồng Quang thực chất là kẻ có hành vi côn đồ có hệ thống" ?

Một tu sĩ như Mục Sư Quang nếu là kẻ côn đồ th́ không thể có nhiều tín đồ Tin Lành ủng hộ như hiện nay và có lẽ cũng đă bị Giáo Hội Tin Lành Mennonite và Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Việt Nam loại trừ từ lâu, không chờ đến lúc nhà cầm quyền phải dùng cả đại đội công an đến bao vây nhà nguyện và bắt Mục Sư Quang đi vào ngày 8/6/2004. Trong khi đó, qua vụ đàn áp Mục Sư Nguyễn Hồng Quang, công an đă nhiều tấn công nhà nguyện, hành hung và gây thương tích cho một số Mục Sư và tín đồ Tin Lành. Hành động như vậy có phải là côn đồ không ? Trong vụ đàn áp Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vào tháng 10/2003, nhà cầm quyền đă cho đấp mô ngang đường để chặn xe của các vị lănh đạo Phật Giáo ở Tu Viện Nguyên Thiều và sau đó dàn công an ra ở đồn Lương Sơn để dùng sức mạnh lôi từng vị tu sĩ xuống để mang đi. Hành động như vậy có phải là côn đồ không ? Khi bắt ông Phạm Quế Dương vào cuối tháng 12/2002, công an đă chận hai vợ chồng ông ngay tại Ga Sài G̣n, dùng bạo lực lôi từng người lên xe, mặc cho bà Đổ Thị Cư, vợ ông Phạm Quế Dương, gào thét, phản đối. Hành động như vậy có phải là côn đồ không ?

Thái độ côn đồ của đảng CSVN không chỉ đối với các tôn giáo hay giới đối kháng, mà nói c̣n biểu hiện qua sự đối xử với mọi thành phần quần chúng. Mới đây, nhà cầm quyền Hà Nội đă thi hành biện pháp kỷ luật với tiến sĩ Nguyễn Quốc Tuấn, Trưởng pḥng Môi trường thuộc Bộ Khoa học - Công nghệ Việt Nam, v́ ông đă cho báo chí biết là Việt Nam đang sử dụng chất độc da cam để bảo quản một số loại hoa quả, như loại cam ở Hà Giang và có thể gây hại cho sức khỏe của con người. Ở một chế độ dân chủ, sự kiện này có thể trở thành một x́- căng-đan trên mặt báo chí và nhiều quan chức nông nghiệp và y tế có thể bay chức. Nhưng ở Việt Nam, kẻ can đảm nói lên sự thật như tiến sĩ Tuấn lại bị trù dập và báo chí th́ bị răn đe không được bàn tới. Theo sự tiết lộ của báo Lao Động th́ ngoài trường hợp bác sĩ Tuấn, c̣n có ít nhất 4 giám đốc lâm trường và 5 bác sĩ đă bị kỷ luật v́ đă cho báo chí biết những sự thật mà nhà cầm quyền muốn che dấu. Trước thái độ côn đồ của đảng CSVN, kư giả Hai Văn Sáu của Báo Lao Động trong bài phiếm luận "Nhà báo nên tập đi kiện" đă cho thấy sự lo sợ của giới làm báo ở Việt Nam hiện nay khi "báo th́ xa, bản nha th́ gần", nên lúc nào cũng có thể lănh "đ̣n thù" của đám cán bộ côn đồ, vô pháp, vô thiên.

Khi là kẻ côn đồ, ngôn từ thường vượt qua khỏi giới hạn của sự liêm sĩ b́nh thường của một người có chút văn hóa. Ngôn từ của nhà cầm quyền Hà Nội dành cho ông Andy Quách, phó thị trưởng thành phố Westminster, California Hoa Kỳ, không chỉ vượt khỏi giới hạn này, mà nói c̣n biểu hiện bản chất của một chế độ vô tư cách. Báo Công An Nhân Dân số ra ngày 26/6/2004 đă dùng mọi lời lẽ thô lỗ, khiếm nhă và hạ cấp để chửi thậm tệ ông Andy Quách, phó thị trưởng thành phố Westminster, California Hoa Kỳ. Lư do là ông Andy Quách đă cùng với các nghị viên thành phố Westminter vận động thông qua nghị quyết 3538 trong tháng 5 vừa qua nhằm cấm các phái đoàn chính thức của nhà cầm quyền CSVN đến viếng thăm thành phố Westminter.

Phản ứng của Hà Nội đối với Liên Minh Việt Nam Tự Do, đảng Transnational Radical và tổ chức Người Thượng của ông Kok Ksor trong những ngày qua cũng cho thấy thái độ côn đồ tương tự. Liên tục trong tháng 6 vừa qua, nhiều bài viết đă được đăng trên các báo trong nước và được phổ biến rộng răi trên các web site của Hà Nội, với nội dung "chửi bới" thậm tệ các tổ chức vừa kể và dùng những lời lẽ chỉ có thể xuất phát từ kẻ vô học. Ngoài việc chửi bới, Hà Nội c̣n bịa đặt và dựng đứng những điều không có thật. Mới đây, bộ ngoại giao Úc đă lên tiếng bác bỏ một bản tin của Thông Tấn Xă Việt Nam cho rằng các nhân viên ngoại giao Úc khi tới thăm Tây Nguyên đă xác nhận rằng "không có dấu hiệu vi phạm nhân quyền và kỳ thị ở tỉnh Gia Lai". Các nhân viên ngoại giao này đă khẳng định với hăng thông tấn Reuters là họ không hề tuyên bố như vậy. Đây là lần thứ hai các nhà ngoại giao thế giới đă tố cáo Thông Tấn Xă Việt Nam loan tin vịt liên quan đến vụ Tây Nguyên. Nhưng với thói quen lừa gạt đồng bào trong nước và tưởng rằng thế giới cũng nằm trong t́nh trạng bưng bít thông tin như ở Việt Nam, nên nhà cầm quyền Hà Nội vẫn thản nhiên nói láo và bịa đặt mọi chuyện.

Trong phim phóng sự "Việt Nam - Những tiếng nói can đảm" được chiếu trên hệ thống truyền h́nh ABC của Úc ngày 28/10/2003, nhà văn Dương Thu Hương đă không ngần ngại dùng những danh từ rất nặng nề để chỉ trích nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay. Bà gọi họ là "những kẻ côn đồ", "là những người tồi tệ, ti tiện, không có tư cách",... Có người có thể cho rằng nhà văn Dương Thu Hương quá nặng lời, nhưng khi đă xét ngôn ngữ và hành động của chế độ CSVN từ trước đến nay, dù người dễ tính đến đâu, cũng phải kết luận chế độ này đúng là một chế độ côn đồ !

Nguyễn Ngọc Đức

-- Khao Khat Cho VN Duoc Tu Do (khao_khat_cho_vn_duoc_tu_do@yahoo.com), July 26, 2004.



Moderation questions? read the FAQ