ĐỨC TIN VÀ CUỘC ĐỜI

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

http://www.lmvntd.org/dossier/tnquyen/ductin.htm

Đức Tin và Cuộc Đời

Trong những năm c̣n chiến tranh khốc liệt, trên quê hương miền Bắc, tại một xă ven đô thành có ba người bạn trai chơi với nhau rất thân thiết.

Vượng là một cậu công tử mập mạp, bảnh trai, ít nói nhưng lại tốt bụng. Vượng được may mắn sinh trưởng trong một gia đ́nh giàu có nhất vùng, bố của Vượng là bí thư huyện ủy có uy lực đầy ḿnh. Mẹ của Vượng phụ trách cửa hàng thực phẩm thời bao cấp, một chức vụ béo bở và hái ra tiền.

Tâm th́ giáng vẻ thư sinh, vui tính, ḥa đồng và hay hát, gia đ́nh Tâm chẳng giàu nhưng cũng không nghèo. Bố của Tâm cũng là cán bộ đảng viên nhưng phụ trách công đoàn và văn hóa nên chỉ hưởng lương ba cọc ba đồng, cũng may là mẹ của Tâm giỏi buôn bán nên cũng tạm có được bữa cơm, bữa cháo.

C̣n người bạn thứ ba tên Duy hiền lành chất phát, luôn hy sinh hết ḿnh cho bạn bè. Nhưng gia đ́nh Duy rất nghèo, cả hai bố mẹ của Duy đều làm nông nghiệp. Một tháng 30 ngày th́ 15 ngày ăn cơm độn khoai khô, 15 ngày ăn cháo nấu bằng bột loăng với rau lang rau dại. Chiến tranh kết thúc, năm tháng trôi qua, ba người bạn năm xưa đă trở thành những thanh niên thực sự.

Tâm vào đời trước và vào miền Nam, vừa làm việc vừa học tập. Duy có duyên với Đức Phật từ nhỏ nên được một vị cao tăng nhận nuôi dưỡng, cho ăn học ở Đà Nẵng. C̣n Vượng th́ chẳng phải đi đâu cả, v́ thân thế của Vượng rất vững chắc, hơn nữa của cải và tiền bạc của gia đ́nh Vượng nhiều chất ngất, có tiêu xài cả đời cũng không thể hết được.

***

Giáo xứ Hà Nội uy nghi giữa vùng đất Hố Nai, cứ mỗi khi tiếng chuông nhà thờ ngân vang, mọi người lại về đây quy tụ trong sự bao dung của Đức Chúa Trời. Không phải là người Công giáo, nhưng một thanh niên Bắc Kỳ vẫn thường đứng dưới tháp chuông nhà thờ để cung kính ḷng thành lên Chúa uy linh. Là một thanh niên sinh ra và lớn lên trong chế độ vô thần, nay được sống trong Thánh địa của những người Công giáo, Tâm thấy ḿnh như đang ở trong một thế giới hoàn toàn mới lạ. Trước đây Tâm chỉ được biết về Đức Chúa Trời hay Đức Phật Thích Ca như những chuyện hoang đường, dị doan mê tín. Bởi lẽ trong một xă hội cộng sản th́ làm ǵ có thần thánh ? Chỉ có Đảng và Bác là thiêng liêng cao quư nhất mà thôi. Ngay từ khi mới về Hố Nai thực tập, Tâm đă có những thiện cảm và sự thán phục về phong cách sống của cộng đồng Giáo dân nơi đây. Tâm nhận thấy rằng: Trong cộng đồng của những người Công giáo, mọi người đều siêng năng lao động trong một không khí đoàn kết, thanh b́nh. Mặc dù cuộc sống đời thường có khó khăn cực khổ bao nhiêu đi chăng nữa, th́ mỗi giáo dân cũng dành thời gian vàng ngọc của ḿnh để đến nhà thờ cầu nguyện. Những tệ nạn xă hội như trộm cướp, măi dâm, cờ bạc, những thói hư tật xấu như đánh căi nhau, lừa gạt, tranh vợ cướp chồng... hầu như vắng bóng trong các xóm Đạo. Hầu hết những người có Đạo đều lương thiện, chân thành với một tâm hồn trong sạch. Tâm luôn tự hỏi ḿnh: Động lực siêu nhiên nào đă tạo nên cho nguời Công giáo những đức tính cao đẹp ấy ?

Phải mất nhiều thời gian, Tâm mới t́m ra câu trả lời xác đáng : "Đức Tin ! đúng là Đức Tin", Đức Chúa Trời đă ban cho các con của Ngài một Đức Tin thiêng liêng cao cả. Chính Đức Tin đă tạo dựng trong tâm hồn của mỗi giáo dân một ṭa án lương tâm để tự phán xét ḿnh. Mỗi suy nghĩ, mỗi hành vi của mỗi cá nhân trong cộng đồng Giáo dân đều được sàng lọc bởi Đức Tin và Lương Tâm, để loại bỏ đi những điều xấu, trước khi nó trở thành hành động. Đức Tin c̣n là ánh sáng thiên thần khơi sáng trí tuệ con người và hướng mọi sinh linh đến cơi thiện. Và bây giờ người trai Bắc kỳ tên Tâm đă hiểu được tại sao "nhiều nhà thờ th́ ít nhà tù".

Tâm cũng biết rằng : Chẳng những đạo Công giáo mà đạo Phật hay các đạo khác, đạo nào cũng khuyên dạy con người từ bỏ và tránh xa điều ác để sống lương thiện, trong sạch, tốt lành.

Rơ ràng tôn giáo là vô cùng quan trọng và không thể thiếu được đối với loài người. Vậy mà Tâm và những thế hệ thanh niên Bắc kỳ sinh ra và lớn lên trong chế cộng sản, đă hơn nửa thế kỷ qua không được biết đến điều quư báu ấy th́ quả là một mất mát vô cùng to lớn trong đời người. Tâm đă gửi những nỗi niềm hân hoan với đức tin cao quư của ḿnh theo những cánh thư để chia sẻ với bạn bè. Nhưng điều đáng buồn là Vượng vẫn thờ ơ với những tâm thư chân thành ấy của Tâm, Vượng vẫn c̣n u mê trong chủ nghĩa vô thần. Trong một lá thư Vưọng gửi Tâm có đoạn viết :

"Tâm xa nhớ ! Ḿnh hoàn toàn không tin vào thần thánh, người ta nói rằng "đi một đàng học một sàng khôn" vậy mà ḿnh không hiểu tại sao Tâm và Duy ra đời lại không quan tâm đến việc thăng quan tiến chức hoặc chạy mánh làm giàu mà cứ bị lôi cuốn, hấp thụ bởi những điều nhảm nhí thần thánh ǵ đó. Lần trước gặp Duy ở Hà Nội, nó là dân trí thức mà luôn mồm nhắc đến Phật, làm ḿnh thấy ngán ngẩm.

Ḿnh nói để hai bạn cùng sáng mắt: Chúng ta sống được là nhờ ăn uống, mà muốn ăn uống th́ phải có tiền và muốn có tiền th́ phải thông minh lanh lợi để bon chen với cuộc đời, chứ chẳng có thần thánh nào đem tiền bạc đến cho ta cả.

Các cậu thấy đó, gia đ́nh ḿnh có thần thánh ǵ đâu? Vậy mà tiền của cứ vô ào ào như thác đổ..."

Mặc dù Vượng chưa hiểu được những giá trị đích thực của tôn giáo, nhưng Tâm vẫn kiên tŕ viết thư khuyên giải, Tâm hiểu và thông cảm cho Vượng, v́ tiền bạc đă trói buộc Vượng ở một đáy giếng của cuộc đời này.

Từ ngày rời xa quê hương, Duy đến thành phố Đà Nẵng tráng lệ, nằm bên một ḍng sông hiền ḥa. Duy được những bậc cao tăng ở Ngũ Hành Sơn bao bọc, nuôi dưỡng và đang nghiên cứu sử học tại Hà Nội. Càng học cao, càng hiểu sâu biết rộng, Duy lại càng cảm thấy ḿnh nhỏ bé trong một vũ trụ mênh mông vô tận. Duy không c̣n nh́n nhận về tôn giáo đơn thuần, sai lệch như ngày c̣n học dưới mái trường xă hội chủ nghĩa nữa. Với Duy, tôn giáo là đỉnh cao của trí tuệ, là điều thiêng liêng cao quư nhất của loài người. Chỉ có những người không hiểu biết về giá trị đích thực của tôn giáo, mới phủ nhận và chống lại tôn giáo mà thôi. Trong cuộc sống đời trần có muôn vàn đau khổ, trái ngang nhưng đều do con người tự gây nên, mọi nguồn gốc của tội lỗi ấy là do ḷng tham và sự ích kỷ của con người. Ánh sáng chân lư của Đức Phật làm trong sạch tâm hồn và thức tỉnh lương tri con người. Bất cứ ai có Phật trong tâm, đều từ bi, độ lượng, thánh thiện và bao dung. Trong mỗi con người luôn luôn có sự hiện hữu của thiện và ác, tốt và xấu, chân lư ngời sáng của Phật giáo đă thiêu đốt những tà tâm trong con người và hướng chúng sanh đến cuộc đời an b́nh hạnh phúc.

Biết Vượng không tin vào tôn giáo nhưng Duy vẫn thường viết những trang thư mang tâm đức của Phật giáo soi sáng và sưởi ấm cơi ḷng giá lạnh của bạn ḿnh :

"Vượng mến thân !

Con người sống mà không có đức tin sẽ không biết bến bờ và giới hạn, sẽ không biết tận hưởng những điều hạnh phúc đang có sẵn trong cuộc sống hàng ngày, nên cứ phải ṃ mẫm, t́m kiếm và theo đổi những ảo vọng ngông cuồng, để rồi gây lên cho nhau những khổ đau, lầm lỗi. Tự do tín ngưỡng là quyền của mỗi con người, bạn có thể lựa chọn cho ḿnh một tôn giáo nhưng không thể không có. Không chỉ chúng ta và thời đại của chúng ta mới hiểu được sự cần thiết của tôn giáo đối với con người, mà từ xa xưa; từ nhiều nơi trên khắp hành tinh này, con người đă mơ ước điều đó. Những ước muốn về tôn giáo của con người đă được tác giả Ngô Thừa Ân ở Trung Quốc thể hiện trong tác phẩm nổi tiếng của ông là "Tây Du Kư ". Tại sao Đường Tăng và các đồ đệ của ông vượt qua bao gian nan nguy hiểm nhưng không t́m châu báu mà lại đem về cho nước Đại Đường những cuốn trân kinh của Phật giáo? Bởi lẽ chỉ có tôn giáo mới đem lại cho người dân sự an b́nh hạnh phúc mà thôi. Những người Á châu như chúng ḿnh hầu hết là có nguồn gốc Phật giáo. Nhưng từ khi có chủ nghĩa cộng sản th́ mọi tôn giáo đều bị triệt tiêu, không được phổ biến rộng răi..."

Duy cũng hiểu và thông cảm cho Vượng, bởi lẽ Duy cũng như Vượng và bao người trai trẻ miền Bắc đă phải sống trong chế độ vô thần. Nhớ ngày Duy và các bạn ḿnh c̣n thơ ấu, chẳng biết v́ sao Đảng lại phổ biến, vận động người dân lập bàn thờ tổ quốc, rồi nhà nào nhà ấy phải đưa h́nh ảnh của mấy ông Mác, Lê ǵ ấy, tên tây khó nhớ. Duy và các bạn chỉ kháo nhau rằng : Có một ông trán hói và một ông râu rậm, chồm chỗm ngự trên bàn thờ, sau đó là chủ tịch Hồ Chí Minh và sau cùng mới đến tổ tiên ông bà. Từ nhà trường đến nhà dân, từ xă lên tỉnh, từ đội thiếu niên đến đoàn thanh niên, từ ngơ hẻm đến sân kho hợp tác xă... chỗ nào cũng chỉ có tuyên truyền một khẩu hiệu "Đảng cộng sản Quang vinh, muôn năm". Ngày ấy ai mà theo đạo Thiên Chúa hoặc đạo Phật hay đạo nào th́ cũng là xấu cả. Nếu như không được bay cao bay xa, nếu không được sống cùng đồng bào miền Nam th́ Duy cũng như Vượng và bao thế hệ trẻ vẫn tin rằng "chỉ có đảng mới là niềm tin cuộc sống".

Ở lại trên quê hương, sống trong cuộc sống vàng son, Vượng mặc sức ăn chơi tung hoành mà chẳng cần phải học hỏi hay phấn đấu. Vượng đă sa đà và buông thả ḿnh vào trong những thú vui tiêu khiển của cuộc đời : cờ bạc rượu chè, trai gái, đua xe... món nào Vượng cũng xuất sắc nhất. Nhởn nhơ trong những lạc thú và dục vọng nhưng vẫn c̣n chưa thấy thỏa măn nên Vượng đă trao ḿnh vào ṿng tay êm ả của nàng "tiên nâu" để tận hưởng những khoái cảm mà Vượng cho là kỳ diệu và tuyệt vời nhất trên thế gian này. Sau khi Vượng lấy vợ sinh con th́ cũng là lúc mà tai họa ập xuống gia đ́nh Vượng. Bố của Vượng phải vào tù v́ tội tham nhũng, mẹ của Vượng không thủy chung chờ đợi chồng mà đă đi theo một người đàn ông khác vào miền Nam sống. Cũng từ khi đó, của cải và bạc vàng của nhà Vượng cứ lần lượt không cánh mà bay, ṭa biệt thự sang trọng của gia đ́nh Vượng cũng bị nhà Nhà nước kê biên. Vượng và vợ con phải chuyển ra sống ở một túp lều tạm bợ bên bờ sông. Một ḿnh người vợ trẻ phải tần tảo chạy chợ kiếm tiền nuôi một đứa con thơ và ông chồng nghiện ngập. Lúc đó Vượng mới có th́ giờ để tĩnh tâm ngồi suy ngẫm về đức tin và thần thánh ở trong những tâm thư của bạn ḿnh.

Thời gian dần trôi đi, vào một ngày ánh nắng long lanh trải đều trên ḍng sông nơi có gia đ́nh Vượng ở, người cha đảng viên tội lỗi mới măn hạn tù đang chờ đón cậu ấm của ḿnh từ trại cai nghiện trở về. Túp lều bên sông hôm ấy tưng bừng niềm vui bởi sự đoàn tụ của gia đ́nh Vượng cùng hai vị khách quư phương xa đến thăm, đó là Tâm và Duy. Đứa cháu đích tôn ngồi trong ḷng ông cất tiếng hỏi ngây thơ :

- Ông ơi ! Tại sao ông và bố lại phải vào tù ?

Người cựu đảng viên vỗ về đứa cháu thân yêu, rồi ông nh́n hết lượt mọi người, mắt ông rưng rưng muốn khóc nhưng không nhỏ lệ. Ông nói thành khẩn như đọc lời sám hối :

- Các con ơi ! Cha đă lầm rồi. Trong suốt cuộc đời lao theo quyền lực, cha cứ tin rằng có tiền tài và địa vị là có tất cả trong cuộc đời này. Nhưng không phải! Hoàn toàn không phải là như thế. Bao năm sống trong ngục tù, cha đă tĩnh lặng để trắc nghiệm lại cuộc đời ḿnh với những ǵ ḿnh đă có. Kết cục là cha chẳng có được ǵ ngoài nghiệp chướng và tội lỗi. Trước đây cha chẳng có tin ǵ về thần thánh cả, bởi v́ cha là đảng viên; là ṇng cốt chính yếu của chủ nghĩa Cộng sản vô thần, vô thánh. Ngày ấy cha và những người cộng sản đều tuân theo một chủ trương là hướng người dân chỉ có tôn thờ đảng thay cho tôn giáo. Đó là một sai lầm vô cùng to lớn, chẳng những cha đang gánh chịu tội lỗi như một nghiệp báo mà c̣n làm băng hoại đạo đức xă hội và đưa cả dân tộc ta đến bờ vực thẳm. Cho đến bây giờ cha mới hiểu được sự trong sáng thiêng liêng cao quư của đức tin đối với cuộc đời con người th́ đă quá muộn màng...

Tay run run gỡ ảnh của mấy ông trán bóng râu xồm ra khỏi bàn thờ tiên tổ, thả chúng xuống ḍng sông, người đảng viên già giơ tay lên ngang đầu thầm vĩnh biệt những kư ức viễn vông. Trước mặt con cháu, ông thắp nhang tạ lỗi với đất trời. Cửa Phật từ bi luôn rộng mở, cho dù thật giả đương thời đang xáo trộn niềm tin nhưng sự cám dỗ của quỷ ma kia cũng chỉ nhất thời.

Trọng Nhân Quyền



-- (tosu_cs@yahoo.com), June 15, 2004

Answers

Response to ĐỨC TIN VĂ€ CUỘC ĐỜI

Bài trên hay quá. Cơm TổSư_CS...

Tôi có câu chuyện này muốn đóng góp với các bạn...

Tôi và anh Taxi khi đi ngang qua ngôi biệt thự số nhà 11(?)đường Quang Trung Phố Hoàn Kiếm Hà Nội. Anh Taxi kể ...

Ðảng chơi xỏ Tố Hửu.

Hai vợ chồng gìa Tố Hửu vì sống trong căn nhà chật chội nên năn nỉ Ðảng hảy nghỉ đến công lao nịnh hót đàn anh vỉ đại Shịt Ta Lin mà đổi căn nhà khác cho ông ta. Ðảng hồ hởi đồng ý liền, bèn dẩn Tố Hửu đến xem 1 căn biệt thự đẹp lộng lẩy ở địa chỉ trên. Biệt thự này chính tôi bảo anh Taxi dừng lại, tôi đi vòng quanh đó, qủa thật ấm cúng sang trọng, đẹp lộng lẩy, có "vườn thượng uyển" bao quanh. Thảo nào Tố Hửu nhà ta rơm rớm nước mắt mà cảm ơn Ðảng rối rít.

Nhưng ....Tố Hửu đâu có biết rằng bác sĩ đã dự đoán Tố Hửu sẽ theo chầu Shịt Ta Lin trong nay mai vì trong người y ta đủ thứ bệnh. Căn biêt thự này hiện Ðảng cho 1 gia đình Tây mướn và sắp mản hợp đồng, ngay sau khi hết hợp đồng thì Ðảng giao ngay cho Tố Hửu. Tố Hửu nhà ta hí hửng và cứ thế nằm chờ chết và chờ...dọn về nhà mới. Hết hợp đồng Tố Hửu vẩn chưa chết và đồng thời Ðảng cứ ký 1 hợp đồng gia hạn khác cho gia đình thằng Tây. Ðảng bảo TH "ông cứ dợi đấy, trước sau gì cũng là của ông thôi. Ðảng đâu có gian dối ai bao giờ đâu, nhất lại là nhà thơ lớn của cả dân tộc. Phải đợi thằng Tây này nó mướn được căn nhà khác thì mới dọn đi được chứ, chúng ta làm ăn phải có cái chử Nhân, thằng Tây này nó mướn của ta lâu nay rồi không lẻ đuổi cổ nó ra đường mà ở à...".

Nhà thơ cách mạng lảo thành, một trong những khai quốc công thần của ÐCS VN cứ thế nằm chờ...Vài tháng sau đó ...Shit Ta Lin đến gọi ông ta đi.

Vợ Tố Hửu sau đó được Ðảng cho ra ở 1 căn hộ ở mãi xa tít , xa tít mù khơi ...ngoại ô Hà Nội.

Nếu các bạn nào có dịp về VN. Với dáng dấp Việt Kiều, vui vẻ thân mật, chuyện trò với các bác xe ôm, taxi. các bạn sẽ được nghe kể những chuyện trên trời dưới bể. Một khi biết chắc bạn kh phải công an, và bạn thân thiện những người dân khốn khổ này sẽ được dịp xả những cơn uất ức trong lòng.

-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 15, 2004.

Response to ĐỨC TIN VĂ€ CUỘC ĐỜI

Cảm ơn KẻSỹBắcHà kể chuyện HAY...Có thể khi nào trời quang mây tạnh , TổSư_cs này cũng đánh mấy chuyến về quê thăm bà con ...

=======ĐEM CON NGƯỜI RA KHỎI QUÊ-HƯƠNG ĐẤT NƯỚC TH̀ ĐƯỢC.. NHƯNG KHÔNG AI CÓ THỂ ĐEM QUÊ HƯƠNG ĐẤT NƯỚC RA KHỎI CON NGƯỜI=======

-- (tosu_cs@yahoo.com), June 16, 2004.


Response to ĐỨC TIN VĂ€ CUỘC ĐỜI

TRI - HÀNH - HIỆP - NHẤT

http://liendoanconggiao.com

Cha ông ta thường dạy, và ngay từ ngày mới cắp sách đến trường buổi đầu tiên, thày cô cũng đă căn dặn: “Có Học phải có Hành”.

Điều này thật hiển nhiên và hữu lư. Học bụng đầy chữ, bằng cấp đầy người, nhưng không đem sở trường ra để hoàn hảo bản thân và giúp đời giúp nước, cải tạo xă hội, cộng đoàn hoặc giáo hội của ḿnh th́ cái học đó cũng trở thành vô dụng. Nhưng thực hành ra sao và thế nào th́ tùy thuộc địa vị của mỗi người.

Người dân thường có hoàn cảnh của người dân thường; người trí thức có hoàn cảnh của người trí thức; người tín hữu có trách nhiệm của người tín hữu. Không ai có thể biết hết mọi sự của mọi người trong mỗi giai tầng khác nhau. Do đó mọi người cần phải phối hợp hỗ tương bổ túc cho nhau. Đảng Cộng Sản Việt Nam rất rành tâm lư. Nghề của họ là bịp bợm với mục đích thống trị con người cả hồn lẫn xác, nên đă có những kế hoạch tuyên truyền rất tinh vi, đặc thù cho mỗi giai tầng xă hội. Với giới b́nh dân, chúng đưa ra những câu chuyện rất đơn giản, hợp với tầm hiểu biết nên người dân rất dễ bị mê hoặc và nghe theo. Như câu chuyện xe tăng địch bằng rơm rạ. Hoặc khi máy bay địch tới, bộ đội ta bắn bông g̣n đầy trời làm nghẹt ống khói và kẹt cánh quạt là máy bay địch phải rơi. Hay phi công ta lái máy bay lên trời rồi nấp sau đám mây, tắt máy đợi máy bay địch tới là nhào ra bắn... Ấy vậy mà có rất nhiều dân quê nghe tin một cách tuyệt đối và kể lại một cách hồn nhiên. Trái lại, đối với lớp người trí thức, Cộng Sản rất khôn khéo ngon ngọt tỏ ra hợp lư và hiểu biết hơn. Điều ǵ ta nói, đ̣i hỏi họ đều cho là đúng là hay cả, không bao giờ tỏ vẻ phản đối khiến ta tin tưởng hoàn toàn vào đảng lănh đạo. Nhưng khi nhận ra sự thật th́ “cá đă cắn câu”. Đảng Cộng Sản Việt Nam diễn kịch với 3 loại bịp khác nhau: bịp cho người b́nh dân quê mùa ít học, bịp dành cho lớp trung b́nh nơi thị thành và bịp cho loại trí thức.

Ngày nay lớp màn sắt đă sụp, mọi sự thật đă phơi bày ra ánh sáng, chẳng ai c̣n tin vào những lời Cộng Sản nói nữa. Nhưng chúng không chịu thua. Chúng lại có nhiều quỉ kế khác, nhất là về mặt đàn áp tôn giáo. Mục đích của chúng là làm tê liệt hoàn toàn khả năng đối kháng của cả giáo sĩ lẫn giáo dân bằng cả hai chiêu thức cương và nhu với những ảo thuật có tác dụng ru ngủ làm mất khả năng nhận thức chính xác của con người để phá vỡ phương tŕnh TRI – HÀNH của ta mà ta không hay biết. Nhưng Cộng Sản Việt Nam không thể triệt tiêu khả năng ấy của tất cả mọi người. Có nhiều người vẫn nhận biết sự việc nhưng không hoặc chưa hành động đấy thôi. Người công giáo chúng ta có một lương tâm ngay thẳng, một niềm tin phó thác không thể lay chuyển, nhưng h́nh như lại đang ngủ yên trước sự đàn áp tôn giáo của Cộng Sản Việt Nam. Nếu ta cứ tiếp tục ngủ yên là ta đă thua sự ác ( Mt. 7, 26-27) hoặc đi ngược với lương tri và đồng lơa với tội ác ( Ez:33-7,8 ).

Trong các xứ đạo chúng ta có biết bao nhiêu là hội đoàn, mục đích là để sống đạo và truyền đạo. Dĩ nhiên ai cũng hiểu sống đạo không phải chỉ là đọc kinh đi nhà thờ xem lễ...Truyền đạo không phải cứ nói cho người ta rằng Chúa Giêsu chịu chết dang tay trên thập giá, hoặc chỉ giảng thuyết trên ṭa giảng, trong nhà thờ mà phải mang Đạo vào Đời, sống với Tin Mừng Chúa, gắn bó sinh tử với Đức Tin của ḿnh. Đi đường gặp người hoạn nạn ta ra tay cứu giúp (Mt. 25, 35-40), thấy bạn bè, người đồng hương, những người anh em huynh đệ bị ức hiếp, chà đạp nhân phẩm nhân quyền, bác ái và công bằng bị xâm phạm ta lên tiếng can thiệp là ta đă thi hành sứ mạng môn đệ Chúa Kitô (Mt. 7, 21-27). Chúng ta ăn ngay ở lành, thi hành bác ái và công bằng một cách chân t́nh cương quyết là chúng ta đă Sống Đạo và Truyền Đạo. Người ngoài có thể nh́n thấy Chúa ở trong chúng ta (Mt. 5,13 16 / Cr.10,31).

Xă hội tội lỗi, tha hóa. Đảng phái hận thù ghen ghét nhau. Chính trị gian ác. Tất cả đều đă đi trái với Tin Mừng của Chúa. Chúng ta là người Công Giáo, đặc biệt các đoàn thể công giáo, có bổn phận phải cải hóa (Mt. 5,13-16). Chúng ta có biết bao nhiêu là đoàn thể hoạt động rước sách sinh hoạt nội bộ rất ồn ào náo nhiệt, nhưng h́nh như chưa có một đoàn thể nào chuyên trách tích cực mang T́nh Thương Bác Ái, Công Lư & Ḥa B́nh lan rộng ra ngoài xă hội vào môi trường chính trị (2) để làm đẹp xă hội làm đẹp con người. Vatican có cả một bộ Công Lư & Ḥa B́nh, tại sao các xứ đạo lại không có lấy một đoàn thể chuyên biệt tương tự ? Ta không thích làm chính trị v́ chính trị là bá đạo và dơ bẩn, nhưng không thể để mặc cho chính trị ngày càng sa lầy lún sâu vào tội ác. Trách nhiệm đối với Tin Mừng, Đức Tin và lương tâm buộc chúng ta phải dấn thân. Để yên 99 con chiên lành trên núi mà đi t́m một con chiên lạc (Mt. 18, 12-14). Đem Đạo vào Đời. BIẾT th́ phải LÀM. Có HỌC phải có HÀNH. TRI – HÀNH - HIỆP - NHẤT.

Mỗi xứ đạo nên có một đoàn thể chuyên biệt để mang Tin Mừng cải hóa môi trường chính trị bá đạo thành vương đạo.

Bác sĩ Nguyễn Tiến Cảnh

- - - - - - - - - (1) Thuyết TRI-HÀNH-HIỆP-NHẤT của Vương dương Minh (Triết gia Trung Hoa cận đại) đ̣i hỏi con người phải thực hành cái mệnh lệnh của lương tri ḿnh. “...Tri nhi bất hành, chỉ thị vi tri” (Biết mà không làm là chưa biết)

-- (tosu_cs@yawhoo.com), June 22, 2004.


Moderation questions? read the FAQ