Tin Tuc tu mang Y Kien

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Truyền đơn của «Uỷ ban Trung ương toàn quốc bảo vệ Nguyễn Vũ B́nh» vừa xuất hiện ở Hà Nội.

Hỡi toàn thể quốc dân đồng bào !

Hỡi toàn thể thanh niên, học sinh, sinh viên và tuổi trẻ trong cả nước !

Nhà báo Nguyễn Vũ B́nh, một nhân tài của đất nước, một thanh niên trí thức tiêu biểu của tuổi trẻ Việt nam, niềm tự hào của toàn dân tộc, bị nhà cầm quyền Cộng sản Việt nam đầy đoạ dă man ở nhà tù Ba Sao hơn một tháng nay, đang lâm nguy !

Do nhận thức xơ cứng, nhân cách thấp hèn, ḷng dạ đen tối, không chịu nổi những “lời khuyên dạy” chân thành, chí lư và hết sức thẳng thắn của người trí thức trẻ tuổi, nên Trần Đức Lương, Uỷ viên Bộ chính trị, phụ trách an ninh quốc pḥng, cùng một số phần tử tha hoá, biến chất đến mức mất hết tính người trong Ban lănh đạo Đảng đang tâm hăm hại nhà báo dũng cảm Nguyễn Vũ B́nh đến chỗ chết.

H́nh ảnh người thanh niên yêu nước Nguyễn Vũ B́nh hiên ngang trước phiên toà phúc thẩm ngày 5-5-2004 của Nhà nước Cộng sản Việt nam với câu nói bất hủ: “Tự do hay là chết” và dơng dạc tuyên bố: “Tôi không có tội! Tôi phản đối phiên toà phi lư, mất dân chủ, tôi sẽ tuyệt thực cho đến lúc được trả tự do” măi măi in đậm nét trong trang sử đấu tranh cho tự do dân chủ của dân tộc Việt nam. Thực chẳng khác ǵ h́nh ảnh của Đimitơrốp, của Nguyễn Ái Quốc, của Trần Phú trước toà án của bọn đế quốc phát xít (1). Chỉ có điều khác là lư tưởng đấu tranh của Nguyễn Vũ B́nh do tính chất thời đại thay đổi nên cao đẹp hơn nhiều, giàu tính hiện thực hơn nhiều.

Nguyễn Ái Quốc, Hồ Chí Minh là niềm hy vọng và tự hào của dân tộc Việt nam thời chiến tranh và cách mạng. Bây giờ Nguyễn Vũ B́nh là niềm hy vọng, là niềm tự hào của dân tộc trong thời đại ngày nay.

Trước đây Nguyễn Ái Quốc từng có “Bản yêu sách của nhân dân Việt nam” (năm 1919), “Bản án Chế độ thực dân” (năm 1925), Hồ Chí Minh có “Tuyên ngôn độc lập” (năm 1945), tất cả đều hướng tới lư tưởng cao cả là Dân chủ và Tự do. Nhưng từ sau năm 1975, Đảng cộng sản đă phản bội tất cả. Do phản bội Hồ Chí Minh nên Ban lănh đạo Đảng đă đẩy cả đất nước vào t́nh cảnh vô phương cứu chữa như hiện nay.

Đă 30 năm hoà b́nh rồi, bằng thời gian của cả hai cuộc kháng chiến vĩ đại, mà dân tộc Việt nam vẫn là một trong những dân tộc nghèo khổ nhất thế giới. Không những khổ về kinh tế mà cái khổ lớn nhất là không có tự do dân chủ. Và chính v́ vậy mà ngôi sao sáng Nguyễn Vũ B́nh xuất hiện. Cũng như cách đây gần một thế kỷ, Hồ Chí Minh xuất hiện đúng lúc lịch sử đ̣i hỏi.

Với lá đơn xin thành lập Đảng Tự do dân chủ, gửi công khai, hợp pháp kư ngày 2-9-2000, kèm với bài viết giải thích “Việt nam và con đường phục hưng đất nước” và sau đó là “Thư gửi Bộ chính trị” đề ngày 20-9-2000 để giải thích thêm, Nguyễn Vũ B́nh đă chính thức bước lên vũ đài chính trị, dũng cảm nhận lấy vai tṛ hướng dẫn toàn dân tộc đứng lên làm lại cuộc cách mạng như lời tiên đoán thiên tài của Nguyễn ái Quốc trong tác phẩm “Đường Cách Mạng”. Trong tác phẩm được xuất bản từ năm 1927 này, Bác Hồ đă cảnh báo: “Cách mạng thành công th́ chớ để quyền lực lọt vào tay một bọn ít người. Thế mới khỏi hy sinh nhiều lần. Thế dân chúng mới được hạnh phúc” .

Chắc hẳn rằng khi viết: “Chớ để quyền lực lọt vào tay một bọn ít người”, Nguyễn Ái Quốc không thể ngờ rằng, quyền lực khuynh đảo toàn bộ đất nước hiện nay lại chỉ vẻn vẹn nằm gọn trong tay 15 con người tham quyền cố vị với cái tên gọi là Bộ Chính trị, thậm chí chỉ nằm trong tay một thằng mắt chột, cai phu đồn điền, khai man lư lịch, viết hồi kư bậy bạ, đến mức bị báo An ninh thế giới vạch mặt trước bàn dân thiên hạ.

Uỷ ban Trung ương toàn quốc bảo vệ Nguyễn Vũ B́nh xin gởi kèm theo “Lời kêu gọi” này hai tài liệu của Nguyễn Vũ B́nh gửi Bộ Chính trị, hai tài liệu mà “bọn ít người” lănh đạo Đảng cộng sản hết sức run sợ, phải ra lệnh cấm mọi phương tiện thông tin đại chúng tuyệt đối không được để lọt ra ngoài cho đảng viên và quần chúng biết. Chúng sợ tư tưởng Nguyễn Vũ B́nh như đàn dơi sợ ánh sáng.

Lẽ ra Bộ Chính trị phải nghiêm túc nghiên cứu để quán triệt hai bài viết này của Nguyễn Vũ B́nh, cùng một số bài của Trung tướng Trần Độ, các ông Hà Sĩ Phu, Phan Đ́nh Diệu, Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà … để làm tư tưởng chủ đạo cho Nghị quyết Đại hội 9 th́ đất nước đâu đến nỗi cứ bế tắc măi như ngày nay. Thế nhưng, những kẻ trong Bộ chính trị đang bị chủ nghĩa cá nhân “cầm tù”, đang bị những quyền lợi vật chất xấu xa làm cho mê muội, suốt ngày chỉ lo đấu đá tranh thủ vơ vét, làm giàu nên không c̣n đầu óc nào để lĩnh hội được những tư tưởng sáng ngời chân lư và lẽ phải cuả Nguyễn Vũ B́nh. Cả nước đều biết, Chủ tịch nước Trần Đức Lương là một tay trùm tham nhũng, đă có thời quan hệ chặt chẽ với Năm Cam, đă từng chứa chấp “Thuyết buôn vua”, tay chân thân tín của Năm Cam, 2 năm liền trong nhà, tạo chỗ đứng cho tên này dễ dàng hoạt động. Trần thị Hồng, con gái yêu của Chủ tịch nước, từng là bồ ruột của Thuyết, trong bản cáo trạng đầu tiên về vụ Năm cam đă có tên Trần thị Hồng, nhưng Lê Đức Anh đă chỉ thị cắt bỏ. Suưt nữa th́ một tên xă hội đen nguy hiểm trở thành “Pḥ mă” của nước Việt nam anh hùng. Với tội danh này, lẽ ra người phải vào tù chính là Trần Đức Lương chứ không phải là người thanh niên yêu nước Nguyễn Vũ B́nh.

Từ khi lên chức Chủ tịch Nước, Lương đă lợi dụng chức vụ xây nhà cho ḿnh, xây nhà cho con, hết hơn 10 tỉ đồng, nhận đút lót 200m2 đất ở đảo Tuần Châu, dùng quyền lực chiếm đoạt 6 hécta đất ở khu du lịch Đồng Mô. Cùng vào tù với Lương phải là Nguyễn Văn An, nguyên Trưởng ban tổ chức Trung ương, lợi dụng chức vụ, nhận tiền đút lót lên đến hàng trăm tỷ đồng, một ḿnh chiếm đến ba biệt thự và nhiều căn hộ khác cùng với nhiều khu đất màu mỡ khắp ba miền Trung-Nam-Bắc. Điều này chẳng có điều ǵ lạ, bởi muốn có một chân trong Tỉnh uỷ nhất thiết phải qua Ban Tổ chức Trung ương. Cái chế độ Đảng trị nó nguy hiểm như thế đấy. Đặc biệt cả hai vợ chồng An đều nhận tiền của Năm Cam do Thuyết buôn vua chuyển tận tay. Vợ nhận 500 triệu đồng, An nhận 300 ngh́n Đô la. Nếu pháp luật nghiêm minh th́ An đă phải mặc áo kẻ sọc và vào tù từ lâu. Nhưng Đảng đă thối nát th́ làm sao có luật pháp nghiêm minh được. Đồng bọn của Lương là các tên Phan Diễn, Trần Đ́nh Hoan mới đây đă tranh thủ chiếm nhà số 4, số 5 phố Thuyền Quang, hai biệt thự mà Nguyễn Lương Bằng, Lê Thanh Nghị, Trần Quốc Hoàn trước đây đă từng ở. Mỗi ngôi biệt thự này ước tính bỏ rẻ cũng trên dưới mười ngh́n cây vàng. Ôi! Sao mà những kẻ tự xưng là cộng sản, suốt đời v́ nước v́ dân lại tham lam vô độ đến thế ? Hàng ngày chúng nó ngồi với nhau trong pḥng họp máy lạnh, có lính gác canh pḥng cẩn mật bên ngoài, để 15 cái bộ mặt bự thịt nghiêng đầu bên nhau, thậm thà thậm thụt chia bôi của cải theo kiểu “úm ba la ba ta cùng hưởng”. Tội lỗi th́ chúng châm chước cho nhau, đẩy cấp dưới ra toà chịu trận, làm phép, lừa dối dư luận. Ai dám lên tiếng th́ bắt bỏ tù. Quốc hội trong tay chúng, Chính phủ trong tay chúng, Toà án trong tay chúng…Chúng nó muốn làm ǵ mà chẳng được kể cả bán đất đai của Tổ tiên để lại, mong giữ được ghế như chúng đă từng làm trong Hiệp định biên giới vừa qua. Kư hiệp định biên giới, một hiệp định có tầm quan trọng đặc biệt mà chúng “giấu như mèo dấu cứt”, Quốc hội không biết, dân không biết.

Nếu không có luật sư trẻ Lê Chí Quang, nhà báo trẻ Nguyễn Vũ B́nh dũng cảm khui ra th́ chẳng ai biết đấy là đâu. Bao nhiêu xương máu của các thế hệ đă đổ xuống để giữ ǵn từng tấc đất của Tổ quốc bị một “Bọn ít người” dâng cho Bắc triều. Tội này đáng “chu di tam tộc, voi dày ngựa xé”.

Thế mà bọn chúng nó sống phè phỡn, con cháu chúng nó sống phè phỡn, đi mừng sinh nhật tặng bạn hẳn một chiếc xe “A C̣ng”. Trong lúc đó để cho hàng chục triệu dân Việt nam, những người đă từng hi sinh xương máu làm nên vinh quang của Tổ quốc hôm nay, đang sống nheo nhóc dưới mức nghèo khổ trong những căn nhà ổ chuột.

Bác Hồ dạy: “Người cộng sản phải chịu khổ trước thiên hạ và sung sướng sau thiên hạ”. C̣n bọn chúng bây giờ th́ làm ngược lại hoàn toàn. Thực ra, chúng cố t́nh để cho nhân dân sống dưới mức nghèo khổ, đói cơm rách áo, để chúng diễn tṛ hề “Xoá đói giảm nghèo” ḥng che mắt mọi người rằng “Đảng rất quan tâm dến đời sống quần chúng”. Tất cả chỉ là tṛ hề: tṛ hề bầu cử quốc hội, bầu cử hội đồng nhân dân các cấp, tṛ hề học tập tư tưởng Hồ Chí Minh, rồi lại tṛ hề “xoá đói giảm nghèo” … Tṛ hề và sự lừa dối đă trở thành thuộc tính đặc trưng của các Đảng Cộng sản, trong đó Đảng Cộng sản Việt nam được suy tôn là bậc thầy.

Sao chúng không bao giờ tự hỏi “Tại sao Đài loan, Hàn quốc, Singapore … không bao giờ phải kêu gọi xoá đói giảm nghèo ?”, trong lúc tất cả mọi điều kiện thiên thời, địa lợi, nhân hoà Việt nam đều thuận lợi hơn hẳn các nước đó. Đài loan, Hàn quốc, Singapore, Thái lan, Malaixia … chỉ có một thuận lợi duy nhất là không phải chịu cái thảm họa Đảng Cộng sản độc quyền cai trị. ở những nơi đó Nhà nước thực sự là của dân, do dân, v́ dân. Họ biết trân trọng lắng nghe tiếng nói của mỗi người dân, kể cả những ư kiến ngược với ư kiến của chính quyền. C̣n ở Việt nam ta th́ ngược lại. Chúng ta biết ở nước Tư bản Hà lan, muốn gia nhập đồng tiền chung Châu Âu phải tổ chức trưng cầu dân ư, dân không cho Chính phủ cũng đành phải chịu.

Là một trí thức trẻ mới 35 tuổi, nhưng v́ có tấm ḷng tha thiết đối với Tổ quốc, với Nhân dân mà Nguyễn Vũ B́nh đă sớm nhận thấy điều đó và đă dũng cảm nói lên sự thật, dù biết cái Nhà nước tàn bạo hơn cả phát xít do Đảng Cộng sản Việt nam nặn ra hiện nay sẽ thẳng tay đàn áp, trả thù. Mặc dù vậy, anh vẫn dũng cảm xả thân v́ nghĩa lớn. Anh đang có một gia đ́nh êm ấm, với người vợ trẻ thông minh, tâm đầu ư hợp, hai đứa con ngoan, cả hai vợ chồng đều là trí thức có việc làm ổn định, có chỗ dứng trong xă hội, nếu quyết chí làm giàu sẽ có một cuộc sống đầy đủ chẳng kém ai. Nhưng anh không phải là một con người chỉ biết nghĩ đến bản thân như bọn Trần Đức Lương, Nguyễn Văn An, Phan Diễn, Trần Đ́nh Hoan, Nguyễn Khoa Điềm … chỉ ngày đêm lo đến cái ghế của ḿnh, không một mảy may rung động trước những nỗi khổ của người dân. C̣n trái tim trẻ tuổi Nguyễn Vũ B́nh luôn luôn cùng đập một nhịp với trái tim của triệu triệu người dân lao động nghèo khổ, luôn nghĩ đến tiền đồ của hàng triệu thanh niên học sinh, sinh viên, đang bị Đảng Cộng sản Việt nam ḱm kẹp, nhồi sọ dẫn đến lạc hậu đáng thương hại so với tuổi trẻ toàn thế giới.

Chính v́ vậy mà Nguyễn Vũ B́nh đă kiên cường dũng cảm đứng lên sẵn sàng tuyên chiến với bộ máy đàn áp khổng lồ của Đảng Cộng sản Việt nam và trở thành “Ngọn hải đăng trong đêm tối trên bầu trời Việt nam đau thương” như nhà trí thức yêu nước Tuệ Minh đă ca ngợi. Nhà trí thức trẻ Tuệ Minh đă viết “Nước Việt nam thân yêu của chúng ta đang cần một xă hội dân chủ, tự do để phát triển. Chúng ta cần biết bao những người tham gia đấu tranh cho lẽ phải, cho nền dân chủ của đất nước chúng ta. Trong cuộc đấu tranh gian nan ấy, Nguyễn Vũ B́nh là một trong những biểu tượng sáng ngời cho tuổi trẻ noi theo. Ngọn hải đăng Nguyễn Vũ B́nh đang soi đường cho các bạn”.

Uỷ ban Trung ương toàn quốc bảo vệ Nguyễn Vũ B́nh đề nghị các Uỷ ban bảo vệ Nguyễn Vũ B́nh vừa mới được thành lập ở tất cả các địa phương, các trường đại học, hăy kêu gọi tuổi trẻ cả nước đồng loạt đứng lên bảo vệ Nguyễn Vũ B́nh, đ̣i nhà cầm quyền Cộng sản trả lại tự do ngay cho Nguyễn Vũ B́nh.

Uỷ ban Trung ương toàn quốc bảo vệ Nguyễn Vũ B́nh cũng tha thiết kêu gọi các nước dân chủ trên thế giới, đặc biệt là các nước lớn, hăy đừng v́ chút quyền lợi nhỏ nhoi về kinh tế, thương mại mà kiên quyết lên án Nhà cầm quyền Việt nam đă bất chấp các hiệp định Quốc tế về nhân quyền mà họ đă kư, ngang nhiên chà đạp lên nhân phẩm và đạo lư, buộc Nhà cầm quyền Việt nam phải trả tự do ngay cho nhà báo trẻ yêu nước, yêu dân chủ Nguyễn Vũ B́nh.

Kính gửi:
- Quốc hội nước CHXHCN Việt nam.
- Uỷ ban Nhân quyền LHQ.
- Hội liên hiệp TNSV Việt nam.
- Các trường Đại học trong cả nước.
Hà nội ngày 04 tháng 6 năm 2004
Uỷ ban Trung ương toàn quốc Bảo vệ Nguyễn Vũ B́nh

(1): Thế mà báo Nhân dân, cơ quan ngôn luận của Đảng lại trắng trợn đưa tin lừa dối dư luận: “Trước toà Nguyễn Vũ B́nh đă nhận hết mọi tội lỗi”. Thật là trơ trẽn và dơ dáy.)

-- Khao Khat Cho VN Duoc TU DO (Khao_Khat_Cho_VN_Duoc_TU_DO@hn.vnn.vn), June 12, 2004

Answers

Ông Trần Khuê bị buộc tội làm gián điệp

Trich tu www.ykient.net - BBC - 11 Tháng 6 2004 - Cập nhật 14h30 GMT

Xem: sơ lược tiếu sử ông Trần Khuê

Tổ chức Bảo vệ các nhà báo (gọi tắt là CPJ), trụ sở tại New York, trong một thông cáo mới ra ngày hôm thứ Năm cho biết một nhân vật bất đồng chính kiến ở Việt Nam vừa bị buộc tội làm gián điệp cho nước ngoài.

CPJ nói theo nguồn tin của họ, nhà văn và cựu giáo sư Trần Khuê, năm nay 68 tuổi, đă bị một ṭa án ở TP Hồ Chí Minh buộc tội làm gián điệp và vi phạm lệnh quản thúc tại gia áp dụng đối với ông từ tháng 10 năm 2001.

Ông Trần Khuê là tác giả của nhiều bài báo và thư ngỏ kêu gọi cải cách chính trị trong nước cũng như hai tài liệu trên mạng internet dưới tên gọi Đối thoại 2000 và Đối thoại 2001 về chủ đề chính trị.

Ông Trần Khuê đă bị bắt mà không xét xử từ tháng 12/2002 tới nay.

Thông tấn xă AFP cho biết có thể ông và một nhân vật bất đồng chính kiến khác là đại tá Phạm Quế Dương sẽ bị mang ra xét xử vào tháng Bảy tới nhưng thông tin này chưa được kiểm chứng.

Phó giám đốc CPJ, ông Joel Simons, nhận xét trường hợp ông Trần Khuê cho thấy t́nh h́nh tự do báo chí tại Việt Nam vẫn chưa được cải thiện nhiều.

Ông Simons nói hiện có chín nhà báo đang bị giam cầm ở Việt Nam trong đó có nhà báo Nguyễn Vũ B́nh, người vừa bị ṭa án nhân dân TP Hà Nội xử 7 năm tù giam hồi tháng Năm vừa qua.

"Ở Việt Nam tự do ngôn luận và báo chí rất hạn chế, các chỉ trích nhằm vào chính phủ bị cấm đoán. Tôi cho rằng t́nh h́nh không có ǵ khả quan."

-- Khao Khat Cho VN Duoc TU DO (Khao_Khat_Cho_VN_Duoc_TU_DO@hn.vnn.vn), June 12, 2004.


Bức e-mail của một cô dâu Việt ở Đài Loan

Trich tu www.ykien.net - Người Lao Động [26/05/2004 10:19 GMT +7]

Ngày 20-5 sau khi đọc bài báo “Chàng rể Đài Loan trong ba ngày cưới hai cô vợ Việt” trên Báo NLĐ điện tử, một người từng tưởng rằng lấy chồng Đài Loan sướng lắm đă gởi e-mail phản hồi nói rơ thực trạng mà cô đang sống tại Đài Loan. Mail dài trên 2.000 từ với đầy xót xa, cay đắng. Chúng tôi xin trích những đoạn chính.

Em cũng là một cô dâu Việt tại Đài Loan (ĐL), vừa rồi em xem bài báo nói về một chàng rể ĐL trong ṿng 3-4 ngày đă cưới đến hai cô dâu, thật không hiểu nổi họ nghĩ sao mà lại làm vậy, gia đ́nh họ không khó khăn ǵ tại sao lại làm như vậy chứ, rồi đây tương lai của cô gái kia sẽ ra sao? Có ai dám bước đến với cô nữa không.

Lấy chồng v́ tiền: Chỉ là ảo mộng

Em cũng là một cô gái lấy chồng ĐL nói trắng ra là v́ tiền, v́ hoàn cảnh gia đ́nh, nhưng có ở đây rồi mới biết được những mơ ước tương lai sung sướng của các cô gái muốn làm dâu ĐL chỉ là ảo mộng. Ở đây có một chương tŕnh tivi giới thiệu các cô dâu VN, nói đúng hơn là môi giới hôn nhân Việt – ĐL. Khi mới sang đây xem chương tŕnh tivi đó em cảm thấy xấu hổ cho chính ḿnh và chính các cô dâu VN. Là một con người nhưng đưa lên quảng cáo như một món hàng, nếu có nhu cầu kết hôn th́ gọi điện đến chương tŕnh tivi đang phát sóng tṛ chuyện trực tiếp với người môi giới. Họ nói là ở VN các cô gái đi làm để nuôi chồng, khi các cô qua đây người chồng có thể đối xử tệ với vợ (mắng chửi, đánh ...), c̣n nhiều chuyện nữa mà nếu người chồng không có học th́ sẽ đối xử với các cô càng thậm tệ.

Cực khổ nhưng không dám nói

Đa số các chàng ĐL sang VN cưới vợ là những người không thể kết hôn được tại ĐL, v́ họ không đủ tiền, v́ tuổi tác quá cao, v́ bệnh tật, họ cưới vợ VN là để có người chăm sóc, có người kiếm tiền nuôi họ, để sinh con cho họ. Em có nói th́ các cô gái muốn sang đây vẫn không tin, hằng ngày vẫn có hàng trăm, hàng ngàn cô gái đi thi để cho các ông ĐL chọn lựa. Đa số các cô gái có chồng ở đây dù cực khổ mà khi về nước vẫn không dám nói là ḿnh cực v́ sợ người ta cười. Ai cũng nói là ḿnh sung sướng, rồi cứ như thế truyền miệng nhau mà nói, rồi không ai tin sự thật cả.

Ở đây đi đâu cũng thấy người VN cả, nhưng hỏi ra sung sướng được mấy người chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cô dâu VN ở đây đă là 70.000 rồi, liệu các cô có biết chắc trước ḿnh sẽ được sung sướng không ? Không ngàn lần không, họ chỉ cau mày! Buồn cười thật, hạnh phúc của cả đời ḿnh lại chờ vào hai chữ may mắn.

Sống không ra sống

Có một chị H. ở đây, chị đă có hai con, đă gần 4 năm rồi chị chưa về VN, công việc của chồng chị khi có khi không, chi tiêu trong gia đ́nh đều do chị gánh vác, một năm số tiền chị kiếm ra cũng chỉ đủ chi tiêu cho con, cho chồng, chị phải làm việc vất vả. Sáng 4 giờ 30 đă phải thức dậy đi làm, có khi đến 7 - 8 giờ tối mới về đến nhà. Thử hỏi như vậy th́ chị có giúp ǵ cho cha mẹ ở VN như mong muốn của chị sang đây không ?

Có một chị A khác, chị đă có một con gái, chồng chị ngày nào cũng say, số tiền kiếm được chỉ đủ mua rượu và trầu cau, chị phải đi làm để kiếm tiền nuôi con, đă vậy khi nào chồng chị hết tiền c̣n mượn tiền của chị, chị không cho th́ gây gổ, nhưng chị phải cố nhịn để sống và nuôi con. Như chị A đây, chị có giúp ǵ cho cha mẹ ở VN không ? Không có, bây giờ ba mẹ chị ở VN c̣n bảo chị về VN sống, ở ĐL cực khổ quá, nhưng chị làm sao bỏ con cho đành.

C̣n nhiều, nhiều trường hợp nữa mà em không thể kể hết được. Tất cả các cô gái sang đây bằng con đường môi giới đều mong muốn có tiền giúp gia đ́nh, nhưng thử hỏi nếu sang đây mà gặp như những trường hợp ở trên th́ các cô sẽ ra sao ? Một cuộc sống như vậy có gọi là sống không ?

Trong những gia đ́nh có con dâu là người VN họ luôn đề pḥng việc mất đồ đạc, vàng bạc ... Khi có chuyện ǵ phát sinh, th́ cô con dâu VN là nghi vấn số 1, như vậy họ có xem trọng ḿnh tí nào không ? Họ luôn nghĩ chỉ cần có tiền họ có thể về VN mua vợ, đó là lư do mà họ có quyền khinh khi cô con dâu VN của ḿnh, kể cả em chồng cũng không tôn trọng.

Hăy tạo dựng hạnh phúc ở nơi sinh ra

Tôi cũng là một cô dâu VN tại ĐL, tôi đă ở đây và thấy rất nhiều điều không như các bạn tưởng và tôi đă từng tưởng. Tôi không muốn các bạn giống như tôi, sống không hạnh phúc, tinh thần bị tổn thương, hăy quay về nơi ḿnh đă sinh ra và lớn lên, hăy tạo dựng hạnh phúc với người ḿnh yêu thương, rồi cuộc sống sẽ mỉm cười với bạn.

Thưa các bậc cha mẹ, các con của cha mẹ cũng có t́nh yêu, cũng có hạnh phúc và mong ước riêng, hăy để các con của cha mẹ tự lựa chọn lấy hạnh phúc của chính ḿnh. Gia đ́nh có khó khăn đi chăng nữa nhưng vẫn có lối thoát.

Những ǵ em nói đều là sự thật, em biết sẽ có người không tin, nhưng dù sao đó cũng là lời nói chân thành. Xin hăy đừng v́ tiền mà bán đi hạnh phúc của ḿnh, bán đi hạnh phúc của con ḿnh, khó khăn rồi sẽ có cách giải quyết, nhất định sẽ có.

LOIKHUYENCHANTHANH

(địa chỉ: Đài Loan)

-- Khao Khat Cho VN Duoc TU DO (Khao_Khat_Cho_VN_Duoc_TU_DO@hn.vnn.vn), June 12, 2004.


[Nghe>> Nhà văn Hoàng Tiến: “Phiên ṭa xét xử ông B́nh giống như kiểu xử kín của Mafia” ]

[Nghe>>Các tổ chức nhân quyền quốc tế kêu gọi trả tự do cho ông Nguyễn Vũ B́nh ]

-- (tosu_cs@yahoo.com), June 13, 2004.

Bắc Bộ Phủ toàn những tên Đầu Gấu, Sống vô tâm quanh bữa tiệc đầu lâu,
Ta cúi đầu - Cộng cỡi cổ, Ta đứng dậy - Cộng sụp đỗ

--------------------------------------------------------------------- ----------------------

Những đứa con bị ... từ chối

Trich tu www.ykient - Người Lao Động - phóng sự [27/05/2004 00:45 GMT +7]

Nh́n những đứa trẻ vừa mới sinh đỏ hỏn, bị vất bỏ trong nhà vệ sinh, sọt rác, chẳng ai có thể cầm ḷng.

Bác sĩ Tạ Thị Thanh Thủy, Trưởng Khoa Kế hoạch Tổng hợp, Bệnh viện Phụ sản Hùng Vương, nói với tôi rằng, trong cuộc đời làm bác sĩ phụ sản của ḿnh, t́nh cảnh xót xa nhất mà chị không thể nào quên được chính là những lần phải chứng kiến những đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi khi vừa lọt ḷng mẹ: “Nh́n những đứa trẻ vừa mới sinh đỏ hỏn, bị vất bỏ trong nhà vệ sinh, sọt rác đang thoi thóp thở, đôi mắt mở trừng trừng, hai tay chắp lại như van cầu sự sống ..., chẳng ai có thể cầm ḷng”.

Bỏ con v́ lỡ lầm, nghèo khó

Tôi ngồi đọc xấp hồ sơ lưu tại Bệnh viện Phụ sản Hùng Vương mà không khỏi giật ḿnh: Năm 2000 có 22 bé sơ sinh bị bỏ rơi, năm 2003 tăng lên 31 và mới mấy tháng đầu năm 2004 đă hơn 30 cháu. Đây mới chỉ là con số của một bệnh viện. C̣n trên thực tế, theo một cán bộ Sở LĐ-TB- XH TPHCM, nếu tính cả gần 60 nhà mở, mái ấm của TPHCM th́ con số cũng phải lên đến hàng trăm. Đó là chưa kể số trẻ sơ sinh bị bỏ rơi được nhiều chùa, gia đ́nh tiếp nhận, nuôi dưỡng.

Bác sĩ Thủy đưa tôi xem lá thư của một cặp vợ chồng trẻ viết gửi y, bác sĩ bệnh viện trước khi bỏ con ngoài hành lang bệnh viện: “V́ hoàn cảnh quá khó khăn, vợ chồng tôi xin y, bác sĩ đem đứa bé này vào viện mồ côi và đừng cho ai khác. Vài tháng sau, chúng tôi sẽ đến nhận bé về ...”. Lá thư đề ngày 16-11-2003. Cuối tháng 4, đôi vợ chồng này đă t́m đến, xin đứa trẻ về. Đứa trẻ tên L.N.T, nhà ở B́nh Chánh. Nghe đâu, hai vợ chồng đă có 3 đứa con, ông chồng bị bại liệt, vợ bệnh tim. Câu chuyện này làm tôi nhớ đến lời kể của vị ni sư tại một ngôi chùa ở quận 2. Vào một đêm mưa, có một phụ nữ gơ cửa chùa, bỏ đứa con sơ sinh lại, vừa chạy vừa ngoái đầu nói: “Cho con gửi con lại. Con biết là ḿnh có tội nhưng khổ quá không nuôi nổi nó ...”.

Lây lất bệnh tật ...

Chị Nguyễn Thị Nhi, giáo dục viên của Trung tâm Nuôi dưỡng bảo trợ trẻ em G̣ Vấp, dẫn tôi đi một ṿng thăm các tổ nuôi dưỡng trẻ của trung tâm. Hàng trăm đứa trẻ sơ sinh và vài tháng tuổi, có những đứa c̣n đỏ hỏn nằm trong những chiếc nôi sắt khóc oe oe đang được các giáo dục viên chăm sóc. Có đứa đầu to gấp 2, gấp 3 lần thân người, có đứa bị sứt môi, có đứa không có bộ phận tiêu hóa phải dùng hậu môn tạm ... Sự sống chỉ c̣n trong gang tấc đối với những đứa trẻ vừa mới chào đời này.

Bế đưa tôi xem bé gái Lê Hồng Ngọc, 5 tháng tuổi, vừa được Bệnh viện Nhi Đồng 2 chuyển đến đây vào ngày 6-5, chị Nhi nói: Cô bé này có một lai lịch khá thương tâm. Ngọc bị bỏ vào một sọt rác tại Bệnh viện Nhi Đồng 2 lúc mới hơn tháng tuổi. Khi mọi người phát hiện th́ cháu đă bị chuột cắn nát hết các đầu ngón chân, ruồi nhặng bu đầy và đang thoi thóp thở... Sau đó, cháu đă được tập thể các y, bác sĩ bệnh viện cứu chữa rồi đưa về trung tâm. Bây giờ nó vẫn c̣n bị hoảng loạn. Thỉnh thoảng đang nằm lại co giật và khóc thét lên.

Tôi nhờ chị Nhi dẫn tiếp qua thăm khu nuôi dưỡng những đứa trẻ bị bỏ rơi đă được vài năm tuổi. Cũng như bất kỳ ngôi nhà mở nào, các em ở đây được nhà trường cố gắng nuôi dưỡng, cho học hành, vui chơi như bạn bè cùng trang lứa. Chỉ có điều, một số giáo dục viên ở đây kể rằng, không hiểu sao, những đứa trẻ bị bỏ rơi khi lớn lên đều ngơ ngơ, ngẩn ngẩn và trí óc chậm phát triển.

“Mẹ đừng có đến đây nữa ...”

Tôi hỏi chuyện cậu bé N.M.D, 7 tuổi. Nhưng D. cứ thẩn người ra, ú a, ú ớ một lúc rồi trả lời chẳng đâu vào đâu. “Nó giống như bị thần kinh vậy, vui đó rồi buồn đó. Vậy mà có lần mẹ đến thăm, nó kiên quyết chẳng chịu nh́n ...”, một giáo dục viên kể. D. bị mẹ bỏ rơi tại Bệnh viện Nhi Đồng 2 khi mới vài tháng tuổi. Không chỉ bị bệnh tim bẩm sinh, đứa trẻ này c̣n bị dị tật lệch cả xương vai ... Cách đây hai năm, người mẹ t́m đến khóc và xin được nh́n mặt con ḿnh. Chị làm nghề chài lưới ở tận Kiên Giang. Đứa trẻ là kết quả của mối t́nh vụng dại với một người đàn ông đă có vợ. Sau khi mang hoang thai, người phụ nữ ấy không chịu được búa ŕu dư luận nên đă bỏ quê lên TP. Sinh con xong, việc làm không có, bơ vơ đơn độc giữa đất Sài G̣n. Lây lất được ít tháng, chị đành đoạn bỏ đứa con ḿnh ra đi t́m kế mưu sinh. “Tôi biết tôi có tội nhưng vẫn phải đành ḷng v́ không thể nào nuôi nổi. Chỉ xin các chị cho tôi thỉnh thoảng đến thăm nó một lần ...”, chị vừa khóc vừa nói với các giáo dục viên như vậy. Khi cậu bé bước vào, người phụ nữ rưng rưng nước mắt chạy đến, định ôm con vào ḷng th́ sững lại v́ đôi mắt cậu bé ánh lên vẻ căm hờn. Cậu bé nói rành rọt: “Con không có mẹ. Mẹ đừng t́m đến đây nữa ...”. Người mẹ như chết lặng đứng nh́n đứa con ḿnh bỏ chạy ...

Chị Dương Thị Thảo, Giám đốc Trung tâm Nuôi dưỡng bảo trợ trẻ em G̣ Vấp, cho biết trung tâm hiện nuôi dưỡng trên 250 trẻ bị bỏ rơi, mồ côi, cơ nhỡ. Trong đó hơn quá nửa là trẻ từ mới sinh đến một năm tuổi. Chỉ riêng trong tháng 5-2004, trung tâm đă tiếp nhận 8 đứa trẻ thuộc diện này. Giọng chị bỗng chùng xuống: Cách đây ít lâu, trong một ca tiếp nhận trẻ sơ sinh bị bỏ rơi, tôi giật ḿnh khi nh́n thấy có một đứa trẻ giống y như đúc một đứa bé gái cũng đă từng bị bỏ rơi gần 20 năm trước mà trung tâm nuôi dưỡng. Chẳng lẽ, chuyện bỏ con lại tiếp tục tái diễn giữa hai thế hệ ?

--------------------

Thạc sĩ xă hội học Nguyễn Thị Oanh:

Nhân viên xă hội cần hỗ trợ ngay từ bệnh viện.

Thực trạng trẻ sơ sinh bị bỏ rơi là một hồi chuông báo động về mặt đạo đức xă hội. Một số nước, ngay khi người mẹ sắp sinh, tại các bệnh viện đều có các nhân viên xă hội đến hỗ trợ. Họ sẽ kịp thời phát hiện ra những trường hợp khó khăn về kinh tế, gút mắc về tâm lư để giúp đỡ, tránh cho đứa trẻ bị bỏ rơi khi vừa mới chào đời. Muốn ngăn chặn t́nh trạng trên, cần phải có sự giáo dục và hỗ trợ kịp thời của xă hội. Trước nhất vẫn là giáo dục cho các cặp vợ chồng, những cô gái trẻ không nên quan hệ sinh lư bừa băi, không nên có con khi chưa bảo đảm mọi khả năng chăm lo cuộc sống sau này cho đứa trẻ.

NGUYỄN B̀NH

-- Khao Khat Cho VN Duoc TU DO (Khao_Khat_Cho_VN_Duoc_TU_DO@hn.vnn.vn), June 13, 2004.


NHỮNG BÀI VIẾT CUA ANH CHÀNG KHAO KHÁT TỰ DO RẤT HAY, TIẾP TỤC. ĐÂY CHÍNH LA MỘT TRONG NHỮNG PHƯƠNG CÁCH ĐẤU TRANH HỮU HIỆU CHO MỘT VIỆT NAM TỰ DO, HẠNH PHÚC . CẢM ƠN ANH BẠN

-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 13, 2004.


Moderation questions? read the FAQ