Tham Nhũng Việt Nam : Hết Thuốc Chữa! 2

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Bắc Bộ Phủ toàn những tên Đầu Gấu, Sống vô tâm quanh bữa tiệc đầu lâu,

Ta cúi đầu - Cộng cỡi cổ, Ta đứng dậy - Cộng sụp đỗ

-------------------------------------------------------------------------------------------

Tham Nhũng Việt Nam : Hết Thuốc Chữa!

Trich tu http://www.lmvntd.org/btlm0297/bai6.htm - Trần Trọng Nghĩa

Tôi có một người bạn, thuở cắp sách đến trường, anh đă tỏ ra là một người trọng lẽ công bằng, thù ghét tham nhũng. Lúc thành tài ra đời phục vụ, anh đă có lần mang lựu đạn rút chốt ngồi trước Quốc Hội để đ̣i hỏi chống tham nhũng. Trước ngày Đà Nẵng thất thủ, tôi có một số phương tiện chuyển vận hàng không và đă đến nhiệm sở của anh đề nghị di tản anh cùng gia đ́nh vào Sài G̣n. Anh đă từ chối và nói với tôi : "Cám ơn, ḿnh thấy rằng chế độ này hết thuốc chữa, tham nhũng thối nát quá sức tưởng tượng. Miền Nam này cũng như một con bệnh bị ung thư đến thời kỳ chót rồi. Ḿnh ngồi đây chờ "họ" vào...". Ít lâu sau ngày toàn bộ miền Nam sụp đổ, tôi nghe tin anh đă "chết tại ḥm thơ", một cách nói để chỉ anh đă chết trong tù cải tạo. Câu nói của anh, lần gặp mặt cuối cùng trước khi vĩnh biệt anh, vẫn đeo đẳng theo tôi suốt hai mươi mốt năm trời nay. Chắc chắn là trải qua những ngày tháng cùng cực trong trại cải tạo và trước lúc từ biệt cơi đời, anh đă nh́n ra sự phán đoán sai lầm của ḿnh. Chỉ tiếc anh không c̣n ở dương thế đến ngày hôm nay để có dịp nói lại câu nói khi xưa "chế độ này hết thuốc chữa".

Ảo ảnh Và Hiện Thực

Để tấn công miền Nam Việt Nam, đảng CSVN không những chỉ sử dụng hàng chục sư đoàn với xe tăng, đại pháo; mà bộ máy tuyên truyền của họ đă không ngớt thóa mạ chính quyền miền Nam là bù nh́n, tay sai, là ngụy quân, ngụy quyền và nhất là tham nhũng thối nát. Các luận điệu tuyên truyền đó đă hằn sâu vào tâm khảm cán binh, bộ đội và cả người dân miền Bắc khiến họ mường tượng miền Nam như một xă hội hôi tanh bẩn thỉu cần phải được họ "giải phóng". ảnh hưởng của các luận điệu này đến nay c̣n tồn tại. Nhiều lần có dịp trao đổi thẳng thắn, vô tư với những người mới từ Việt Nam ra hải ngoại du lịch, du học hay buôn bán, mỗi lần nói đến miền Nam, họ đều nhắc lại công thức "chính quyền bù nh́n, tay sai Sài G̣n tham nhũng thối nát". H́nh ảnh của Sài G̣n họ được chế độ trang bị là h́nh ảnh đen tối xấu xa. Trong những người này có người chưa đầy 30 tuổi, tức là vào thời năm 1975 họ c̣n bé lắm.

Về phía những người miền Nam, không hiểu v́ một thứ mặc cảm tội lỗi vô lư nào mà nhiều người cũng đă nhận lấy toàn bộ những quy kết của những người cộng sản và cho rằng miền Nam trước sau ǵ cũng mất vào tay cộng sản v́ "tham nhũng, hối lộ" tràn lan. Những tháng ngày sau cùng của Việt Nam Cộng Ḥa, đă xuất hiện nhiều người, nhiều nhóm tranh đấu diệt trừ tham nhũng và coi đó là kẻ thù c̣n ưu tiên hơn kẻ thù cầm súng trước ngơ. Anh bạn quá cố của tôi cùng những nhà trí thức lư tưởng cũng thuộc thành phần này.

Thiết tưởng, trong khung cảnh ngày hôm nay, ở trong môi trường tự do dân chủ hải ngoại, không có nhu cầu biện bạch mà cũng không có nhu cầu nói thêm cho vừa ḷng chế độ để tránh rắc rối. Nạn tham nhũng, mua quan bán tước kể từ những năm 60 tại miền Nam Việt Nam là hiện thực. Nhưng mức độ có trầm trọng như một "bệnh nhân bị ung thư vào thời kỳ chót" hay không th́ chắc chắn ngày nay có t́nh trạng trầm trọng hơn gấp bội.

Sau khi thanh toán toàn bộ miền Nam, những người cộng sản đă tận dụng mọi phương tiện như tập trung cải tạo, học tập cơ quan, phường khóm, loa đài, báo chí, tóm lại toàn bộ bộ máy tuyên truyền đă được huy động để thóa mạ miền Nam và đề cao chế độ XHCN. Họ đă đưa ra h́nh ảnh Hồ Chí Minh như một người lănh đạo cách mạng gương mẫu, liêm khiết, sạch sẽ... Họ đă dựng lên một mẫu người cộng sản trong sáng, tinh sạch, v́ dân, v́ nước, hy sinh, đức độ khiến ai nấy đều ngỡ mỗi người cộng sản đều là một Hồ Chí Minh. Họ đă thần thánh hóa giai cấp vô sản như là thành phầu ưu tú nhất của dân tộc, trong sáng nhất, cách mạng nhất... Những luận điệu này đă gieo nghi ngờ trong ḷng nhiều người về ấn tượng những người cộng sản đấu tố, ám sát, khủng bố, thủ tiêu... thậm chí nghi ngờ cả những câu ca dao tục ngữ truyền thống của dân tộc như "phú quư sinh lễ nghĩa, bần cùng sinh đạo tặc"...

Chỉ một thời gian ngắn về sau, những cái đuôi chồn đă bắt đầu ló dạng. Từ "chú" công an khu vực lên đến phường quận, đă có cái tṛ "xin" những thứ lặt vặt như bánh sà bông thơm, cặp vỏ ruột xe Honda, giây xích xe đạp vv... của những gia đ́nh cô thế, có người thân đang đi tù cải tạo; hoặc giả cảnh sát xét xe đ̣ và xe vận tải lấy chút đỉnh trà nước. Trong thời kỳ cải tạo tư sản, tư doanh dưới sự chỉ huy của Đỗ Mười, khi "quốc hữu hóa" các bệnh viện của người Hoa, người ta đă nghe phong phanh có những vụ biển thủ tiền bạc, của cải; ông giám đốc này tố ông giám đốc kia... Nhưng họ đă nhanh tay và khôn khéo ém nhẹm.

Hiện tượng lợi dụng chức quyền, nhũng nhiễu nhân dân không phải v́ kinh tế thị trường hay v́ chính sách "đổi mới", mới có. Cũng không phải là họ bị lây thói hư tật xấu của miền Nam. Tham ô, nhũng lạm nằm trong bản chất sâu xa của hệ thống và cơ chế cộng sản.

V́ bộ máy tuyên truyền và những luận điệu lừa bịp của những người cộng sản mà nhân dân thế giới và cả nhân dân Việt Nam sống sát cạnh với họ cũng đă lẫn lộn "ảo ảnh và hiện thực". Cái đang thấy nhăn tiền th́ cứ tưởng là giả. Cái hăo huyền, mờ ảo th́ cứ cho là thật. Đảo điên là ở chỗ đó. Chính những người cộng sản ly khai đă nói lên điều này.

Tham Nhũng Hôm Nay : Vô Phương Cứu Chữa

Đảng CSVN Khuyến Khích Tham Nhũng.

Tham nhũng dưới chế độ cộng sản, bởi những người cộng sản, tuy đă xuất hiện từ những năm đầu sau 1975, nhưng nó đă nở rộ và cuối thập niên 80 và đă phát triển nhanh hơn lúa "ba giăng". Từ những lùm, những bụi lúc mới chiếm được chính quyền, chỉ ít lâu sau nó đă thành cả một cánh rừng rậm. Từ những ngọn cỏ dại, nay nó đă phát triển thành cây cổ thụ, rễ chùm rễ phụ đâm ngang đâm dọc, tán tàn che lấp mặt trời, che lấp lương tri và... bao che cho hàng ngh́n, hàng vạn cây hoang, cỏ dại tham nhũng bên dưới.

Sự tan ră của chế độ cộng sản ở Liên Xô và các nước chư hầu Đông Âu đă khiến những người lănh đạo đảng CSVN vô cùng lo sợ bị tiêu vong như ở Âu Châu. Để huy động được những đảng viên trung thành và bảo vệ chế độ, không ǵ hữu hiệu hơn lợi nhuận. Trong lúc nguồn viện trợ từ các nước cộng sản cũ không c̣n và thế giới Tây Phương đang bao vây, cô lập, điển h́nh là Hoa Kỳ, lănh đạo đảng CSVN không có đủ của cải để thuê mướn đảng viên bảo vệ họ duy tŕ địa vị. Chỉ c̣n cách là cho đảng viên thấy được : c̣n chính quyền trong tay th́ c̣n được sống và sống sung túc, giàu có. Do đó, tập đoàn lănh đạo CSVN đă gián tiếp khuyến khích cán bộ, đảng viên của họ "tranh thủ" tham nhũng, hối lộ trong chức vụ, quyền hạn của ḿnh. Chủ thuyết cộng sản cũng như nội quy đảng CSVN không chấp nhận để nhân dân và đảng viên thoát khỏi kiếp sống vô sản và mọi sự làm giàu đều mang tính chất "bóc lột" và bất chính. Nhưng vào năm 1986 khi tung ra chính sách "đổi mới", trong dịp Tết Nguyên Đán, Nguyễn Văn Linh, trên đài truyền h́nh đă chúc mọi người "làm giàu". Có thể đây là phát pháo lệnh thả giàn cho cán bộ, đảng viên thi nhau làm giàu bằng mọi cách kể cả cách bất chính là hối mại quyền thế, bóc lột, nhũng nhiễu nhân dân.

Đến nay, t́nh trạng tham nhũng, buôn lậu và các tệ nạn xă hội khác v́ hai nguyên do này mà phát sinh đă lên đến mức kinh khủng. Từ xa tới gần ai ai cũng đều nhận thấy t́nh trạng khủng khiếp của nạn chế độ cộng sản mua bán chức quyền một cách công khai, lộ liễu, bất chấp lương tri, pháp luật. Có lương tri hay pháp luật trong chế độ cộng sản hay không lại là đề tài khác.

Kiều bào về thăm Việt Nam, mới tới sân bay là đă thấy tận mắt cảnh tham nhũng hối lộ. Chính quyền tại Tổ Quốc họ không bỏ lỡ một dịp nào để có thể móc túi họ. Thậm chí công an c̣n dàn cảnh những vụ tranh chấp ngoài đường phố để có dịp làm tiền những "khúc ruột" sống xa xứ.

Khách nước ngoài và giới kinh doanh đầu tư vào nước ta cũng phải bật ngửa người ra v́ kinh dị. Họ chưa thấy ở đâu trên quả hành tinh này nạn tham nhũng lại ghê gớm đến thế. Một hồ sơ xin phép đầu tư từ lúc nộp đến lúc bắt đầu hoạt động được, phải cần qua mấy chục cơ quan, mấy chục cửa ải, mấy chục "quan chức" quyết định. Dấu đỏ đóng nát cả tờ giấy. Người ngoại quốc gọi đây là "nạn dấu đỏ". Mỗi cửa ải đều phải tốn tiền, mỗi con dấu phải trả lệ phí. Lúc đầu, cán bộ "trách nhiệm" c̣n đ̣i chút đỉnh; nhưng càng về sau và hiện nay, họ đă "biết giá" nên đă đ̣i hỏi những món tiền khổng lồ hàng triệu đô-la, khiến khó có viên tổng giám đốc xí nghiệp Tây Phương nào dám tự ư quyết định, chứ đừng nói là người đại diện.

Nhân dân trong nước th́ đă quá quen thuộc với cái nạn tham nhũng thối nát. Họ đă trở thành nạn nhân thường xuyên và có "miễn dịch tính", có kinh nghiệm, nên họ không thấy bực bội nữa; chỉ lo chạy tiền để mua được những việc họ cần đến chính quyền "cách mạng".

Những người cộng sản ly khai v́ bất măn t́nh trạng thối nát của đảng CSVN và chế độ XHCN cũng đă giận dữ, lên tiếng nhiều lần. Thoạt đầu họ c̣n phê b́nh xây dựng, những tưởng có thể đánh thức lương tâm "cộng sản chân chính" trong giới lănh đạo và bộ máy cai trị. Như làm ǵ có cái "lương tâm" đó ? và về sau họ đă cực lực phản đối, thóa mạ sự thối nát từ thượng tầng của Đảng. Nhà "dột từ trên nóc dột xuống" !

-- Chien Si Truyen Tin (Chien_Si_Truyen_Tin@hn.vnn.vn), May 18, 2004

Answers

Những người lănh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đă nh́n thấy nguy cơ là nạn tham nhũng, tuy do họ tạo ra và khuyến khích, sắp làm ruỗng nát ruột gan và làm sụp đổ chế độ. Nhiều nhà đầu tư nước ngoài đă rút lui, bỏ dở công tŕnh. Bất công xă hội ngày càng trầm trọng. Hố sâu giàu nghèo giữa đảng viên và nhân dân là chuyện đương nhiên và là điều họ muốn để có người bảo vệ ngôi vị độc tôn của họ. Nhưng hố sâu giàu nghèo ngay trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên đă gây ra cảnh ghen tị, đấu đá, triệt hạ nhau ngay trong nội bộ các cấp : từ trước "Sân Rồng" Bộ Chính Trị cho đến hang cùng, ngơ hẻm. Họ đă phải lên tiếng và đưa ra "quyết tâm" diệt trừ tham nhũng buôn lậu mà họ gọi là "quốc nạn". Thực chất, đối với họ tham nhũng họ không cần xét v́ là cán bộ cộng sản lấy tiền của dân, của kiều bào, của "tư bản" nước ngoài. Họ bận tâm đến buôn lậu, trốn thuế, v́ đây là hiện tượng người trong nhà ăn cắp của nhau. Những người lănh đạo tối cao của đảng và chính phủ CSVN đă phải sẵng giọng.

Chống tham nhũng đến đâu th́ Đỗ Mười đă thú nhận : "Cuộc đấu tranh chống tham nhũng hiện nay đạt hậu quả rất thấp, trong khi đó tham nhũng diễn ra tràn lan, phổ biến. Thậm chí có địa phương, có lĩnh vực c̣n nghiêm trọng hơn trước. T́nh trạng tham nhũng đă và đang gây ra hiệu quả hết sức nghiêm trọng, làm xói ṃn bản chất của Đảng và Nhà Nước, làm tha hóa đội ngũ cán bộ, đảng viên". Điều này đâu cần ông Tổng Bí Thư đảng CSVN nói, dân mới biết. Đứa trẻ lên ba cũng rơ hơn ông. Ai đời, nạn tham nhũng càng chống càng thêm.

Bộ máy tuyên truyền cộng sản không c̣n có thể đề cao những người cộng sản, đề cao giai cấp của họ là trong sáng mà đă phải đề cập đến tệ nạn này một cách mức độ. Nhưng không ngày nào, báo chí, dù là những tờ báo do đảng CSVN chủ trương, đặc biệt là những tờ Tuổi Trẻ, Lao Động, Công An vv... là không loan tin những vụ tham nhũng, hối lộ, cửa quyền xảy ra từ Bắc vào Nam, từ thượng tầng đến cơ sở địa phương. Họ loan những vụ đă bị bắt, bị xử lư, đưa ra ṭa vv... C̣n những vụ bí ẩn khác chưa ra ánh sáng th́ tài nào họ biết mà đăng. Hoặc giả có biết cũng chẳng giám đăng; hoặc giả lên khuôn rồi phải đục bỏ.

Những Con Số Chóng Mặt.

Chế độ cộng sản Hà Nội đưa ra chính sách "Đổi Mới" trong Đại Hội VI của đảng CSVN, năm 1986. Pháo hiệu vừa bắn lên th́ tham nhũng, buôn lậu bắt đầu nở rộ. Cao điểm được đạt tới vào khoảng năm 1990 và kéo dài cho đến ngày hôm nay.

Thoạt đầu, dân chúng c̣n nghèo, đ̣i dân hối lộ cũng chỉ nhặt được bạc cắc, bạc lẻ. Các "quan chức" của đảng và nhà nước CSVN đă thi nhau chuyển ngành sang "buôn lậu". Ngành này th́ cũng tùy điều kiện địa dư mà có thể làm được. Trước hết là các tỉnh biên giới. Một vài vụ điển h́nh được ghi nhận như :

- Tháng 8/1990 vụ buôn lậu ở tỉnh Kiên Giang trị giá hàng ngh́n tỷ đồng đă quy tụ tất cả các cơ quan của tỉnh như : Liên Hiệp Xuất Nhập Khẩu Tỉnh Kiên Giang, Công Ty Du lịch Tỉnh, Công Ty Thủy Sản, Công Ty Kinh Doanh Tổng Hợp Tỉnh, Công Ty Cung ứng Hàng Xuất Khẩu Tỉnh Rạch Giá, Công Ty Cung ứng Hàng Xuất Khẩu Hà Tiên, Công Ty Cung ứng Hàng Xuất Khẩu Phú Quốc, Công Ty Công Nghiệp Tổng Hợp, Xí Nghiệp Đông Lạnh 1, Xí Nghiệp Phân Lân Của Tỉnh Ủy, Công Ty Phát Hành Sách vv... Tất cả đều là công ty quốc doanh của đảng và nhà nước CSVN.

- Năm 1991 báo Công An Thành Phố HCM loan báo, chỉ trong 11 tháng đă có 30.000 vụ buôn lậu, trốn thuế, kinh doanh trái phép trị giá trên 3.000 tỷ đồng (250 triệu đô-la). Liên quan đến kinh doanh trái phép có vụ quân đội dùng hằng trăm quân xa chuyên chở hàng lậu, bán lậu vũ khí, đạn dược qua ngă biên giới Lào, hoặc chuyên chở nha phiến, độc dược. Hiện tượng cán bộ của đảng CSVN toa rập với gian thương lừa đảo hàng trăm tỷ như "vụ án nước hoa Thanh Hương", hoặc thụt két, ăn cắp của công mà cộng sản gọi là "làm thất thoát" như vụ Tổng Công ty Vật Liệu Xây Dựng (hơn 5 triệu đô-la)... đă trở thành cơm bữa. Những số tiền với hàng chục con số không phía sau đă làm choáng váng người dân trong nước và cả giới thương buôn nước ngoài.

Từ năm 1992 đến nay th́ không thể nào kể xiết trong phạm vi một bài viết nhỏ bé này những vụ tham nhũng, ăn cắp, buôn lậu lớn nhỏ với những con số ngày càng kinh khủng, chất ngất. Mới đây, nhân vật Người Sài G̣n đă viết một bài nói về tham nhũng với những chi tiết có thể nói là thâm cung bí sử. Ví dụ, tác giả đă tiết lộ chính con rể Đỗ Mười là một trong những trùm mafia buôn lậu cộng sản Việt Nam. Bọn tham nhũng, buôn lậu núp trong hệ thống đảng CSVN để tổ chức hệ thống và chia vùng hoạt động của chúng.

Tham Nhũng Lừng Danh Thế Giới.

Quốc tế gồm các Cơ Chế Tài Chính Thế Giới, những nhà đầu tư, kinh doanh nước ngoài, các quốc gia thuộc khối ASEAN, các quốc gia khác trong vùng và tất cả các quốc gia có quan hệ ít nhiều với Việt Nam đều biết rơ t́nh trạng tham nhũng, thối nát của chế độ cộng sản Hà Nội. Dựa vào những con số mà thế giới biết được th́ theo Người Sài G̣n, nước Cộng Ḥa XHCN Việt Nam đă được xếp đứng "hàng thứ 5 trong những nước tham nhũng nhất hoàn cầu".

Một du khách người Mỹ, ông John Shapiro, trong chuyến viếng thăm Việt Nam đă quan sát, t́m hiểu t́nh h́nh kinh tế Việt Nam và đă đi tới những nhận xét như sau :

- Các Ủy viên Bộ Chính Trị, các Bộ Trưởng và Thứ Trưởng đều có công ty buôn bán do vợ con đứng tên.

- Hiện có khoảng 700 nhà triệu phú tại Việt Nam. Hầu hết các đảng viên cao cấp có tài sản từ 100 đến 300 triệu Mỹ Kim. Nhưng theo một nguồn tin từ Bộ Thương Mại Hà Nội cho biết, có khoảng 2.000 đảng viên cộng sản có tài sản từ 50 đến 100 triệu Mỹ Kim.

- Trong ṿng 5 năm trở lại đây, các đảng viên cộng sản cao cấp đă chuyển ra nước ngoài hơn 20 tỷ Mỹ Kim. Con số này cũng gần giống con số của các chuyên viên về thống kê và tin tức mậu dịch quốc tế.

Những con số này c̣n kinh khủng gấp 10 ngh́n lần những con số thất thoát đă kể, v́ một đô-la hiện nay trị giá ít là 11.000 đồng Việt Nam. Với con số lợi tức đầu người chưa đầy 200 Mỹ Kim một năm của người dân Việt Nam th́ không thể nào so sánh nổi. Chỉ trong vỏn vẹn 10 năm "đổi mới" và bắt đầu "có ăn" từ năm 1990 đến nay mà những cán bộ cộng sản cao cấp đă có thể lập được một sản nghiệp "vĩ đại" như thế. Hồ Chí Minh hay Al Capone có sống lại cũng phải thèm thuồng. Một người th́ thèm cái "vĩ đại", c̣n một người th́ thèm "của cải". Đúng là ăn cướp cũng không giàu mau như thế được. Chỉ tội cho những anh ngoại quốc và những "Việt Kiều" ngây thơ tưởng chừng Việt Nam như là mỏ vàng có thể nhào vào chụp giựt cơ hội làm giàu nhanh chóng như những cán bộ cộng sản cao cấp không có bằng cấp, không có chuyên môn kinh tế...

Tạm Kết

Chuyện tham nhũng ở nước cộng sản Việt Nam hiện nay chưa có kết luận. Nó sẽ c̣n dài dài cho đến lúc cái thây ma CSVN thối nát và rữa ra từng mảnh, mới hết chuyện. Từ sau Đại Hội 8 của đảng CSVN, cấp lănh đạo cộng sản đă thấy cái điều họ đưa ra làm mồi dụ dỗ cán bộ, đảng viên, quân đội, công an trung thành và bảo vệ chế độ, đồng thời cũng là bảo vệ tài sản thu vét được... đă trở thành căn bệnh ung thư trầm kha, đe dọa đến tính mạng của đảng CSVN. Tập đoàn lănh đạo CSVN đang lo t́m phương thuốc cứu chữa. Hết Đỗ Mười đến Vơ Văn Kiệt, Bộ Trưởng Nội Vụ Trần Minh Hương hô hào, đưa ra kế sách như thành lập phái đoàn thanh tra, kiểm kê tài sản cán bộ, đảng viên vv... Nhưng thực tế cho thấy, các đoàn thanh tra th́ đă bị đảng ủy các cấp gây khó khăn, thọc gậy bánh xe, cản trở công tác; kiểm kê tài sản th́ mới có nói chứ chưa thấy có làm. Rút cục th́ cũng sẽ có những bản kê khai : một đôi dép lốp, một cái nón cối, hai bộ đại cán, hai cái quần đùi, hai cái "áo ba lỗ"... mà thôi. Của ch́m, của nổi, của ăn cắp, tham nhũng, ai dại ǵ mà khai cho chết. Đô-la th́ con cái du học đă chuyển cả ra nước ngoài, nhà đất th́ đă sang tên cho bà con gịng họ...

Nhân một chuyến sang Tiệp, được nghe người dân ở công trường Venceslas kể lại chuyện nhân dân đấu tranh giải trừ cộng sản, ông cụ nói: "Thực ra cộng sản ở Tiệp đă chết từ năm 1968, nhưng chúng tôi phải chờ 30 năm sau mới chôn cái thây ma nó được". Ở Việt Nam hiện nay t́nh trạng thối nát đă quá ư trầm trọng, mùi xú uế lừng khắp thế giới. Hỏi c̣n thuốc nào chữa được cái thây ma ?

Có một vài nhà trí thức, từ trong nước cũng có mà ở hải ngoại cũng có, thường khuyên bảo là "cần phải phê b́nh xây dựng, không nên chỉ trích, đả phá" vv... Họ đích thực là những bậc thức giả đúng nghĩa, luôn khách quan, vô tư... chứ chế độ cộng sản Việt Nam đâu có là ông là cha ǵ của họ đâu mà họ phải bênh. Nhớ đến người bạn quá cố, "chết tại ḥm thơ", tôi cũng xin đưa ra một ư kiến "xây dựng". Đó là hăy chôn cất cái xác thối nát v́ tham nhũng ấy đi cho hợp vệ sinh, sạch sẽ, phục hồi lại tiếng thơm cho dân tộc Việt Nam ngàn đời anh hùng.

Trần Trọng Nghĩa

-- Chien Si Truyen Tin (Chien_Si_Truyen_Tin@hn.vnn.vn), May 18, 2004.


Moderation questions? read the FAQ